Tuesday 4 December 2012

- TÂM XẢ


Namo Maitreya Buddha

TÂM XẢ

- “Xả” là lòng buông xả ra mọi vật của mình cho tất cả chúng sinh không phân biệt kẻ oán người thân.

- Xả là bố thí, bỏ đi, không chấp, không ghi giữ trong lòng.

- Xả là trông thấy đúng đắn, nhận định chân chính, suy luận vô tư, tức là không ghét bỏ cũng không luyến ái; không ưa thích cũng không bất mãn.

Phản nghĩa của “tâm xả” là “cố chấp”.

Người cao thượng luôn giữ tâm bình thản trước sự khinh rẻ, phỉ báng, nguyền rủa. Giữa cuộc thăng trầm của thế gian, Đức Phật dạy ta nên luôn bình thản, hành tâm xả, vững chắc như tảng đá sừng sững giữa trời, vững như voi, như mãnh hổ. Ví như gió thổi ngang màn lưới mà không bị vướng trong lưới, tuy sống giữa chợ người mà ta không luyến ái những lạc thú hão huyền và vô thường của cuộc đời. Như hoa sen từ bùn nhơ nước đục vươn lên, chúng ta cũng vượt lên bao nhiêu quyến rũ của thế gian để sống trong sạch, tinh khiết, luôn luôn bình tĩnh và an vui.

Kẻ thù trực tiếp của xả là “luyến ái” 
và kẻ thù gián tiếp của tâm xả là sự “lãnh đạm”. 
Tâm xả lánh xa lòng tham ái và trạng thái bất mãn. 
Thái độ vô tư, thản nhiên, an tịnh là đặc tính quan trọng của tâm xả.

Người có tâm xả không thích thú trong vui sướng cũng không bực tức trong phiền não. Người có tâm xả đối xử đồng đều giữa kẻ tội lỗi và bậc thánh nhân. Đức Phật luôn khen ngợi, khuyến khích hàng đệ tử thực hành tâm xả.
Xả có bốn thứ:

- Nếu đem cho người ta đồ vật, của cải thời gọi là “tài xả”.
- Nếu đem giáo pháp, giáo lý cho người thời gọi là “pháp xả”.
- Nếu đem đức không sợ hãi cho người thời gọi là “vô uý xả”.
- Còn tự mình xả bỏ tất cả các mối phiền não thời gọi là “phiền não xả”.

Nam Mô Di Lặc Tôn Phật

__(())__