Wednesday 11 January 2012

- Người về, khép lại biển dâu...


Người về, khép lại biển dâu
Quẳng manh áo đã bạt màu phong sương,
Tình tan dưới cội vô thường
Soi gương.. bỗng hiện một vầng trăng xưa. (*__*)

T T Tuệ
 

- Sống An Vui.


Sống An Vui.

Ai càng hướng đến vị tha
Càng nghe An lạc nở hoa nơi lòng, 
Ai càng vị kỷ, đèo bồng
Bất an, phiền não, lòng vòng khổ đau.
- Lắng lòng mà nhận thức sâu
Chính Ta không có, lấy đâu.. '' của mình '' !

Ngó quanh khắp chốn hữu tình
Hiểu rồi Thương gửi ánh nhìn cảm thông.
Bốn bề Nam, Bắc, Tây, Đông
Là bà con cả, đời không kẻ thù .

Thích Tánh Tuệ

Bodhgaya Rằm Thượng Nguyên GN.

GOOD NITE CẢ NHÀ (*__*)

- Xuân nguyện cầu


Nam Mô Di Lặc Tôn Phật

.. Xuân đã đến nguyện cầu cho thế giới
Một mùa xuân an lạc với thanh bình,
Niềm hạnh phúc theo nhau về trên lối
Người thương người, tươi đẹp kiếp nhân sinh.

Thích Tánh Tuệ

___((()))___


- KHOẢNG CÁCH


KHOẢNG CÁCH

Mình giống nhau đôi mắt
Mà khác nhau cách nhìn
Bức tranh đời thơ mộng
Anh thích, em phê bình.

Mình giống nhau đôi tai
Cách nghe không đồng điệu
Em thích nhạc u hoài
Anh chê buồn, không chịu.

Mình giống nhau đôi môi
Mà không cùng cách nói
Em chân thật từng lời
Sao anh thường gian dối !

Mình giống nhau trái tim
Nhưng không cùng nhịp đập.
Em tìm kẻ chung tình
Anh ưa nhìn dáng dấp .

Mình giống nhau khối óc
Suy nghĩ hoài khác xa
Những điều làm em khóc
Anh lại cười ha ha..

Phải chăng vì như vậy
Vui, buồn riêng biết thôi
Vẫn chưa lần Hiểu lấy
Vẫn gần mà xa xôi..

- Chủ Nhật em đi lễ
Anh đến quán cà phê
Cùng đi trên lối nhỏ
Cuối con đường rẻ chia .

(*__*)

T Tánh Tuệ


Tuesday 10 January 2012

- Tâm Xuân


Người qua một giấc Đông miên
Trở mình tỉnh thức.. ngoài hiên Xuân về
Gió xuân lay nhánh Bồ đề
Chắp tay Sen, chợt bốn bề ngát hương !

Xuân về xin gửi tình thương
Chan hòa tựa ánh triêu dương rạng ngời
Xuân thiêng liêng giữa đất trời
Ước nguyền đây đó, muôn người lạc an.

Chuông chùa huyền diệu ngân vang
Lay cành Mai dậy nở vàng trước hiên.
Chúa Xuân trong cõi Trạm Nhiên
Khoan thai nhẹ bước.. bình yên vào đời,
Thắp mùa xuân giữa môi cười
Thắp Tâm xuân để lòng người mãi xuân. (*__*)

Thích Tánh Tuệ


- Nếu Không Còn Ngày Mai .


Thích Tánh Tuệ

Giả dụ ngày mai.. tôi bỏ tôi
Dù bao mộng ước vẫn đầy vơi..
Tôi sẽ đi trong niềm thanh thản
Hay ngoảnh nhìn sau.. lệ tiếc đời ?

Giả dụ ngày mai phải tạ từ
Một đời gom góp những riêng tư..
Tôi mang theo tất, hay nhường lại
Dẫu tận đáy lòng vẫn luyến lưu!

Giả dụ ngày mai.. tôi bỏ mình
Yên bình, phúc lạc với lời kinh.
Hay ra đi giữa nghìn thương, hận.
Giữa những dằng co mé tử, sinh ?

Tôi biết ngày mai nếu vắng tôi
Vầng hồng vẫn mọc, vẫn mây trôi.
Vẫn tiếng trẻ thơ cười trong trẻo..
Tôi, nghĩa gì đâu giữa cuộc đời!

Nếu thật ngày mai sẽ.. ngủ say
Thì nay tôi sống thế nào đây ?
Lời thương xin nói thay thù hận
Hay mãi ngập lòng chuyện đắng cay ?

Tôi biết trần gian một giấc mơ
Mà vẫn tranh giành đến xác xơ.
Cố vớt trăng vàng trên bến mộng
Mấy độ trầm luân.. tiếp dại khờ.

Ví dụ ngày mai tôi bước xa
Bàn tay quen nắm có buông ra?
- Còn hơn thiên hạ từng câu nói.
Bao nỗi căm hờn quên , thứ tha ?

- Nếu thật ngày mai tôi bỏ đời
Chiều nay ngồi nhẹ ngắm mây trôi,
Niềm thương xin gửi cùng đây đó..
Nguyện chỉ mang theo những nụ cười.

Tôi như đã đến, chưa từng đến
Thì đời đâu rớt lệ chia phôi ?
Hôm nao gặp gỡ .. chưa từng hẹn
Đi, chẳng ai chờ , có thế thôi ! 

Namo Buddhaya

Bồ Đề Đạo Tràng INDIA mùa lạnh 2014


- Vọng bình yên


Ta chờ ròng rã một ngày
Đợi đêm yên bình ngơi nghỉ
Xác thân dường đã hao gầy
Nỗi chờ dài như vạn kỷ.

Ta chờ mòn mỏi cả tuần
Mong sao tới ngày Chủ Nhật
Cuối tuần đã đến bao lần
Đời ta vẫn hoài tất bật.

Thôi thì chờ đến.. cuối năm
Xa xăm.. nhưng lòng cố đợi.
Tết đến, xuân qua âm thầm
Bình yên còn xa vời vợi .

Đành hẹn lòng sang năm mới
Mọi điều chắc sẽ tốt hơn!.
Hạnh phúc trốn xa tầm với
Ta chờ, chờ đến héo mòn.

Mắt sâu thẩn thờ, ngơ ngác
Bao giờ mới gặp bình yên,
Ơ hay, chiều nay tóc bạc!
Một đời.. chờ trong ưu phiền.

Thôi thế kiếp này đã lỡ
Bình yên, Hạnh phúc đời sau!
Rồi hẹn cùng nghìn sau nữa .
Ta hóa đá chờ.. thiên thâu..

Thích Tánh Tuệ


- NHIỀU TRONG MỘT


Đôi khi tui... rất dễ thương
Đôi khi dở dở, ương ương, khùng khùng..
Có khi tui sống bao dung
Đôi khi xét nét không ưng mọi người.

Đôi khi tui cũng hay cười
Có khi vẻ mặt như trời mùa đông.
Nhiều khi tui cũng có lòng
Mà nhiều khi tiếc.. một đồng chẳng chi,
Lắm khi tui rất sân si
Song cũng lắm lúc.. '' Từ bi bất ngờ ''!

Đôi khi tui rất dại khờ
Bất chợt, có bửa cao cơ hơn người,
Nhiều lần tui rất dở hơi
Lắm khi tui cũng một trời nết na,

Đôi lúc tui mặc Cà sa
Không lâu tui ở với ma một phòng
Nhiều khi tui lắm đèo bồng
Đôi lúc chỉ muốn lông bông một mình,

Sớm nào thi thoảng kệ kinh
Chiều nào.. la hét thất kinh, động trời!
Hôm qua chẳng nói một lời
Bửa nay thì suốt cả thời huyên thuyên.

Ít khi tui được bình yên
Nhiều khi tui cả trăm niềm âu lo.
Có đêm nằm ngáy pho pho
Có khuya trằn trọc, tính so mọi điều..

Tui như con nước thủy triều
Vô thường sóng vỗ trăm chiều lênh đênh
Tui là hạt bụi không tên
Mà hồn chứa đủ tâm tình thế gian.. (*__*)

Thích Tánh Tuệ


- NHỮNG CÕI MÙ TRONG TA.


Khi cưu mang lòng ích kỷ
Là lúc mắt ta mù lòa
Không thấy nhu cầu, quyền lợi
Bao người.. trên dưới, gần xa..

Khi mang một hồn vô cảm
Ta mù giữa lúc bình minh,
Làm tổn thương người và vật
Thờ ơ, chắng chút giật mình.

Lúc ta ôm niềm tự phụ
Mù trước đức độ, tài ba
Ảo tưởng.. '' ta là vũ trụ ''
Người trí trông mà xót xa.

Bẩm sinh mắt lòng ta sáng
Hôm nao kiêu mạn hóa mù .
Khuyết điểm đời mình đâu thấy
Chuyện người rõ suốt thiên thu..

Ta lạc giữa rừng thành kiến
Chẳng biết đâu là lối ra
Vì con mắt mù, phiến diện
Trước Sự Thật vẫn đang là.

Đôi khi chỉ vì nông cạn
Ta hay lên án mọi người.
Từ đó không ai bầu bạn
Ta quờ quạng.. giữa đơn côi.

- Lắm khi nhịp đời hối hả
Ta mù vẻ đẹp chung quanh.
Kiếp đời xoay xoay con vụ
Cô phụ nắng vàng, biển xanh..

Xuôi dòng văn minh, vật chất
Trôi theo nhịp sống mịt mờ
Tâm linh, điều thiêng liêng thế
Ta đành bỏ trống hoang sơ.

Lũy kiếp tù trong Ngũ Ấm
Chứng mù ta đã trầm kha.
Nhờ Phật soi đèn Chánh Kiến
Họa chăng biết ngõ về nhà.

Thích Tánh Tuệ


Monday 9 January 2012

- BẢN LAI VẸN TUYỀN



BẢN LAI VẸN TUYỀN

Phật là tim, Phật là tay
Nên tình thương ấy tràn đầy, mênh mông..

Phật là Bát Nhã trí thông
Chiếc ngai Phật ngự cõi lòng chúng ta

Quên thì ta, Phật cách xa
Nhớ, tâm tỉnh thức, một nhà Như Lai

Ta- Người tuy một mà hai
Tuy hai mà một, bản lai vẹn tuyền .

Ai ơi.. đừng lỡ nhân duyên!

Thích Tánh Tuệ

- ĐÔI BỜ TỬ SINH.



ĐÔI BỜ TỬ SINH.

Tử sinh, sinh tử đôi bờ
Vì chưng sợi tóc hững hờ.. gió đưa!
Ngàn sau cho tới ngàn xưa
Khi con mắt đói, dây dưa cảnh trần
Để lòng lạc lối phong vân
Tàn tro, ngỡ kiếp giai nhân mặn mà!

Tử sinh sóng vỗ ta bà
Hồn giăng kín những âm ba bổng trầm
Đường về mỗi lúc xa xăm
Cõi uyên thuở nọ biệt tăm dấu hài.

Tử sinh, sinh tử miệt mài
Lao xao mưa nắng bên ngoài.., bỏ quên..
Thăng trầm mấy độ xuống lên
Hồn phong sương đợi bình yên một ngày ?

Tử sinh, sinh tử vần xoay
Đời chưa mỏi gối còn xây mộng bền,
Sắc thinh.. cuồn cuộn thác ghềnh
Nào ai nhớ cõi không tên trở về.

Bên ni hạnh ngộ bên tê
Ngờ đâu, một niệm Giác, mê chuyển dời
Tử sinh, sinh tử mù khơi.
Trần tâm khép cửa, một trời Như Lai.

Thích Tánh Tuệ

- CŨNG CHỈ VÌ THƯƠNG.


CŨNG CHỈ VÌ THƯƠNG.

Khước từ mà vẫn yêu thương
Yêu thương mà dặn lòng luôn khước từ ..
Khước từ, vẫn cứ tâm Từ 
Yêu thương đời, vẫn vô tư với đời.

Khước từ cám dỗ, gọi mời..
Để hồn lân mẫn nghe lời thở than .
Dang tay ôm cả trần gian
Mà lòng gió thoảng thênh thang mây trời.

Xa mà gần, tựa mắt môi
Gần mà xa, thể chung đôi lạ lòng,
- Thế gian đẹp những đóa Hồng
Vì gai sinh tử, ngại dòng máu tuôn.

Khước từ, lòng vẫn trùng dương
Bởi thương, mà dặn lòng luôn khước từ.

Nguyện về trong cõi Chân Như
Mây lành kết đóa Vô ưu tặng Người
Bốn mùa tâm lượng đất trời
Mãi mong đời đẹp nụ cười an nhiên.

Thích Tánh Tuệ


- AI HAY !


AI HAY !

Ai hay trong một tách trà
Có hồ sen ngát mượt mà dâng hương,
Ai hay trong gió ngàn phương
Đã mang hơi thở trùng dương xanh ngời .
Tay em cầm mảnh giấy rời
Nhìn sâu... chiếc lá trên đồi nằm im.

Ai hay trong một cánh chim
Chở theo nỗi nhớ trái tim xa nhà.
Hữu thân giữa chốn Ta Bà
Là vương bóng dáng hằng sa luân hồi
Ngửa bàn tay dưới mặt trời
Lặng nhìn, hội ngộ bao đời xa xôi...

Nên người nào có xa tôi!
Tôi và thế giới chẳng rời xa nhau .

Khi người mang vết thương sâu
Hồn tôi lân mẫn nguyện đau vì người
Khi người nở một nụ cười
Bàn chân tôi bước thảnh thơi nhịp cùng .

Ai hay một trái tim nồng
Mở ra ôm được muôn lòng thế gian!

Thích Tánh Tuệ

__(())__


- TỰ NGUYỆN




TỰ NGUYỆN

Xin nguyện sống thênh thang đời của gió
Cuộn xa vời.. không giữ một làn hương.
- Không trói được, ai làm mình đau khổ
Chẳng tơ vương, thì cách trở ai buồn?

Xin nguyện sống như con đường lặng lẽ
Khi chân đời dẫm nát cõi lòng ta.
Vẫn độ lượng, bao dung như Tình mẹ
Trong âm thầm hy hiến, chẳng kiêu sa.

Xin nguyện sống như dòng sông trôi chảy
Nỗi niềm riêng khôn nói được ai cùng
Bao phiền muộn, lo âu và sợ hãi
Thả theo dòng.. trôi cuốn hết lao lung..

- Đêm trầm mặc soi bóng mình trên vách
Nghe thị phi gõ cửa.. chớ cho vào.
Lòng tự nhủ chẳng quên mình theo khách
Chỗ nào vui, nơi đó có niềm đau.

Xin nguyện sống một cuộc đời an tịnh
Giữa muôn ngàn mời gọi của trần gian.
Xin làm bạn với khiêm hòa, nhẫn nhịn
Biết thở cười.. dù có lúc xốn xang...

Xin làm ngọn lửa ngời đêm tăm tối
Mời Tình thương, Trí tuệ ngự lòng ta
Đường Bát Chánh Bụt ngàn xưa mở lối
Nguyện bước theo một quyết trở về nhà.

Thích Tánh Tuệ


- NGÓN ÚT



NGÓN ÚT

Những ngón tay lao xao
Tranh giành từng cấp bậc.
Ngón tay Giữa cao đầu
Bảo rằng: "Tôi lớn nhất!"

" Thôi đi anh, trật lất! "
Ngón tay Trỏ cất lời
- Tôi mới là quan trọng
Sai xử mọi việc đời.

- Chẳng phải đâu ông ơi!
Tôi mới là chủ yếu
Ngón đeo Nhẫn đời người
Thiếu tôi, ai lo liệu?

Ngón tay Cái không chịu :
"Tất cả nói sai rồi"
Tôi mới là số một
Sức mạnh về tôi thôi!...

Từng ngón tay cứ thế
Chẳng ai chịu nhường ai
Chỉ ngón Út lặng lẽ
Nhìn các anh thở dài…

Khi bàn tay chắp lại
Trang nghiêm trước Phật Đài.
Ngón Út đứng trước cả
Đối diện cùng Như Lai.

Thích Tánh Tuệ

Sunday 8 January 2012

- QUA NGÕ PHÙ VÂN



QUA NGÕ PHÙ VÂN

Người về qua ngõ tàn phai
Mang hồn du tử trần ai chập chùng..
Đất trời sương phủ mông lung
Nghiêng vai trút sạch tận cùng đảo điên .


Một đời qua, ngập ưu phiền
Tháng năm đầu đội bao miền âu lo..
Từ đâu, ai đã buộc cho
Khư khư rồi lại .. bo bo nghiệp trần ?

Người về qua ngõ phù vân
Cõi tình phai dấu nhịp chân vô thường.
Không ưng vui, có đâu buồn
Phong trần bỏ dưới cội nguồn Chân Như .

Ngày về mặc áo Không hư
Gọi người trong mộng giả từ kiếp mơ.
Và từ đó hết làm thơ
Mây trong cõi ý mịt mờ, loãng tan..

Thích Tánh Tuệ

- CÙNG MỘT KIẾP MÂY



CÙNG MỘT KIẾP MÂY

Thích Tánh Tuệ

Sư ơi, xin Sư dừng lại
Cho.. em bộc bạch đôi điều
Từ lâu.. em đà trót dại
Yêu Người, kẻ chẳng nên yêu..

Sư nhoẻn miệng cười trở gót
Yêu gì ? tui chỉ là Mây
Đậu bên hiên đời một lát
Sao cô dệt mộng sum vầy ?

- Nếu ai kia là mây trắng
Thì em vẫn cứ là.. thương.
Từ nay nguyện làm cơn gió
Theo mây.. cho hết cơn buồn.

Nhà Sư lắc đầu, cười khẻ
Đưa tay về phía chân trời
Này, cô hãy nhìn kỹ nhé
Mây kia thoáng thấy, tan rồi.

Cô gái cúi đầu trầm mặc
Về nhà sư và áng mây..
Bỗng dưng mắt ngời tia sáng
'' Mình cũng chỉ là.. mây bay !''

Nhà Sư xá chào nhẹ bước
Nhòa thân trong ánh nắng chiều
Cô gái vào chùa lễ Phật
Tình trần nhẹ nhõm, phiêu diêu...

(*__*)
 

- BÂY GIỜ HOẶC KHÔNG BAO GIỜ


BÂY GIỜ HOẶC KHÔNG BAO GIỜ
( Now or Never )

..Những lúc sống xa gia đình
Chợt thấy lòng nghìn nỗi nhớ
Mà không hiểu sao duyên cớ
Khi gần chẳng muốn chào nhau.

Hôm nao nhuốm bịnh nằm đau
Mới biết một điều giá trị,
Vậy mà trước đây nào nghĩ
Bình an, thật quí hơn vàng!

- Hạ về nắng lửa chói chan
Thương tưởng ngày Xuân ấm áp
Bao đêm Đông dài bão táp
Tiếc trời mấy độ vào Thu.

- Lỡ sa chân chốn ngục tù
Nhìn mảnh tường rêu xám ngắt
Ngó xuyên qua từng song sắt
Quay quắt nhớ thời tự do.

Những ngày đói khổ nằm co
Thấm thía tình đời ấm lạnh.
Xưa, vinh hiển chẳng hề cho
Chừ, ai thương mình cô quạnh ?

Cuộc sống lâm vào bất hạnh
Chạnh thương cảnh ngộ như mình,
Nhận chân, thầm niệm cái Tình
Biết ơn.. ánh nhìn thông cảm.

Hạnh phúc vốn là đơn giản
Nho nhỏ những điều quanh ta
Hạnh phúc hiện hữu đang là
Tỉnh thức sâu xa.. cảm nhận.

Biết Sống thì nào ân hận
Khi mọi thứ.. rời sân ga.
Lặng nghe hơi thở vào, ra
Để thấy chan hòa tỉnh thức.

Ngày mai vốn là không thực
'' Bây giờ hoặc.. chẳng bao giờ.''
Bên kia đồi cỏ, viễn mơ!
Dưới chân bến bờ hạnh phúc.

Thích Tánh Tuệ

- Tâm tình FB



Tâm tình FB 

Không cầu bè bạn cho đông
Ít mà cư xử thật lòng, vẫn hơn..
Nhiều '' Like '' hay ít không buồn
Chỉ mong gửi được niềm thương khắp cùng.

Đừng '' Like '' túi bụi, mịt mùng
Mà không cần biết nội dung thế nào,
Đừng '' Like '' theo kiểu phong trào
Cốt là chữ nghĩa đằng sau tấm hình.

Facebook chia sẻ, tâm tình..
Cũng là nơi chốn để mình học nhau.
Điều Chân, Thiện, Mỹ dồi trau
Cùng dìu nhau bước qua cầu, thăng hoa.

Không gian dù có cách xa
Cùng chung lí tưởng ấy là gần bên
Dầu ai ngồi sát cạnh mình
Tâm hồn hai hướng.. vẫn nghìn trùng thôi.

Biết dùng Facebook tuyệt vời
Nếu không, vô ích, uổng thời gian ta.
Vài lời chia sẻ cả nhà
Chắp tay sen búp làm quà hôm nay.
FB có điều dở, hay
Điều hay ta nhớ bắt tay thực hành.
Chúc cho tất cả bạn lành
Từ '' thế giới ảo '' viên thành Thiện tâm. (*__*)

Bồ Đề Đạo Tràng ngày chớm Đông

Thích Tánh Tuệ

- VÔ LƯỢNG ÂN TÌNH



VÔ LƯỢNG ÂN TÌNH

Thích Tánh Tuệ

Tạ ơn Mẹ cho còn dòng sữa ngọt
Tình bao la như lượng của đất trời..
Dạy con sống Cho đi hơn là Nhận
Biết thương người còn bất hạnh, đơn côi.

Tạ ơn Cha đã cho con cuộc sống
Lúc vỗ về, khi giáo huấn nghiêm minh
Tình Cha đó, tựa sơn hà cao rộng
Con trưởng thành trong đức độ, hy sinh.

Tạ ơn Anh,'' đời trai vì sông núi ''
Quên gian lao cho đất Mẹ thanh bình
Quê hương vẫn lúa hai mùa phơi phới
Và làng thôn yên giấc, sống an ninh.

Tạ ơn Em đã sớm chiều bên Mẹ
Lo cho Cha chân yếu buổi hao gầy
Vừa may vá, chăm một bầy thơ trẻ
Chuyện trong ngoài quán xuyến một bàn tay.

Tạ ơn Trời đã cho bầu dưỡng khí
Cho muôn sinh hơi thở sống trong lành.
Cho mưa nắng mùa màng thêm đẹp ý,
Bừng trăng sao đêm vũ trụ long lanh.

Tạ ơn Đất cho muôn loài cư ngụ
Cho rừng xanh, sông suối, lá hoa ngàn..
Như Tình Mẹ ấp ôm từng trái, nụ
Có bao giờ mong đáp trả, hỏi han.

Tạ ơn Nước cho làn da sán lạn
Giọt Cam lồ mầu nhiệm đức Quan Âm
Giả dụ nước bỗng một ngày khô cạn
Sự sống này ai tính chuyện trăm năm?

Tạ ơn Hoa đã vì đời tươi nở,
Ơn con đường rạng rỡ ánh dương soi,
Tạ ơn chim hót bên hè phố chợ
Giữa bôn ba cơm áo.. chợt môi cười.

Ôi vô lượng, ơn đời ôi vô lượng!
Mà một lần sao nói hết '' Tạ ơn !''
Bao hạnh phúc.. chỉ cần ta nhận diện
Hạt bụi này ơn vũ trụ, giang sơn..

Xin lặng lẽ dập đầu chân đức Phật
Nén nghẹn ngào dâng một chút tâm hương
Tạ ơn Phật đã mang về Chân lý
Đưa nhân sinh qua bóng tối đêm trường.

Tạ ơn Đạo, Tạ ơn Đời, tất cả..
Ơn vạn loài chan chứa một Tình thương.

Mùa Tạ Ơn - Thanks Giving 2013

HAPPY THANKS-GIVING TO ĐẠI GIA ĐÌNH FB (*__*)

- GIẤC THU



GIẤC THU

Mùa thu rong bước trên ngàn
Đừng theo chân nhé, trần gian muộn phiền!

Võng đong đưa một giấc thiền
Xua mây xuống đậu ngoài hiên ta bà.
Bóng tùng thấp thoáng xa xa
Nghe trong thinh lặng ngân nga chuông chùa,
Vàng thu chiếc lá sang mùa
Theo sầu vạn cổ cũng vừa rụng rơi.

Nghiêng nghiêng nắng lụa trên đồi
Chiều qua chầm chậm bóng thời gian phai..
À ơi, cát bụi miệt mài
Ngủ đi, tâm niệm trần ai phiêu bồng !..
Như ngày thơ dại giấc nồng
Bên đời có ngọn từ phong vỗ về.

Nhân gian nay khép hẹn thề
Sớm mai thức giấc Bồ đề nở hoa,
Trần tâm sương khói nhạt nhòa
Vén màn sinh tử, bước qua ngậm ngùi.

Mùa thu dỗ giấc trên đồi
Lay ta tỉnh mộng, một lời Tâm kinh
Thiên thu trôi xuống phận mình
Ơ hay.. muôn kiếp gập ghềnh, là mơ!

Trái si mê rụng ơ hờ
Nụ cười lan tận bến bờ.. hạo nhiên!

Thích Tánh Tuệ

(*__*)

- TRẢ NỢ QUÊN VỀ



TRẢ NỢ QUÊN VỀ

Trời còn nợ đất cơn mưa
Mưa như trút nước.. đất chưa thỏa lòng.
Vợ còn nặng nợ với chồng
Bữa cơm, trà rượu, bạc lòng chờ khuya.
Chồng còn vướng nợ hiền thê
Nhọc thân đá cuội mân mê gót hài.
Đời người nợ những bi ai
Trở mình đêm vắng thở dài nỗi riêng..

Nợ nhau vì một câu nguyền
Bạc đầu mưa nắng đôi miền đợi trông,
Vầng trăng kia nợ dòng sông
Nghìn năm soi bóng giữa dòng nước xuôi.

Môi còn mắc nợ tiếng cười
Cười khôn khuây nỗi đơn côi, lại buồn.
Chân còn nợ vạn nẻo đường
Trầm luân chưa mỏi vẫn thường ngao du.
Mùa xuân nợ lá mùa thu
Mẹ còn nợ mãi lời ru suối ngàn.

Nợ nần trong cõi nhân gian
Trả vay hoài, chốn địa đàng lãng quên.
Nghìn thu trả nợ, ưu phiền..
Dã Tràng... quên nỗi bình yên thuở nào.

Thích Tánh Tuệ

India- May 2012

- Ta Về



Ta Về

Ta về bỏ lại đằng sau
Chữ danh, chữ lợi biển dâu chữ tình
Ta về sống với chính mình
Trút đi cái vỏ hư vinh một thời.

Ta về vui với đất trời
Gom mây làm áo rong chơi cõi hồng.
Ta về lắng đục khơi trong
Bon chen chi cũng lòng vòng được, thua.

Ta về vui với bốn mùa
Trăng sao làm bạn, chuông chùa kết thân.
Ta về quên chuyện ngã nhân
Hư tình giả ý cõi trần đãi bôi.

Ta về tìm một chỗ ngồi
Mặc đời xuôi ngược miếng mồi đỉnh chung..
Đời kia có nói không cùng
Tới lui vui khổ.. lạ lùng chẳng qua!

Ta về rũ bỏ kiêu xa
Quên nhà máy lạnh, hoan ca, tiệc tùng..
Nhân gian cười, bảo ta khùng
Làm duyên một nụ, '' thôi đừng phân bua! ''

Sáng nay nhẹ bước vào chùa
Ơ, cành Sen trắng cũng vừa mãn khai!
Chợt ta bắt gặp hình hài
Ngày chưa rời bỏ Liên đài mộng du...

Thích Tánh Tuệ

- Ngày về, khép lại trần gian



Ngày về, khép lại trần gian
Chỉ còn Phước, Nghiệp cưu mang bên mình
Này danh, này lợi, này tình
Chợt thành bọt nước bồng bềnh trôi xa.
Một khi hơi thở nhạt nhòa
Còn chăng để lại ấy là Tình thương.

Th Tánh Tuệ

Mến chúc cả nhà FB sức khỏe & luôn tinh tấn, an lành trong Hồng Ân Tam Bảo. (*__*)

- NHỮNG MẢNH GIẤY CUỘC ĐỜI


NHỮNG MẢNH GIẤY CUỘC ĐỜI

Thích Tánh Tuệ

Một tờ Giấy khai sinh 
Đời bắt đầu từ đó
Khổ, vui.. rình lấp ló
Theo gót ta vào đời.

Rồi suốt bao năm trời
Miệt mài cùng sách vở
Phấn đấu cả một thời
Được mảnh Bằng, ná thở!

Kế, nên chồng, nên vợ
Một Giấy,tờ Kết Hôn
Từ đó xác lẫn hồn
Trói trăn vào ngục thất.

Xuôi dòng đời tất bật
Tranh đấu cùng bon chen,
Nhọc nhằn biết bao phen
Một tờ Tiền ''xỏ mũi''

Phải ra lòn, vào cúi
Mới được Tờ ''thăng quan''.
Muốn ngó dọc, nhìn ngang
Phải bao lần khúm núm.

Bằng Khen, ôi hí hửng
Danh dự được là bao!
Chút hư vinh sóng trào
Ai vỗ tay hoài mãi.

Tuổi chiều đời bải hoải
Đến phòng mạch mới hay.
Cầm Giấy bịnh trên tay
Thở dài, từ nay khổ..

Một ngày buồn, nghỉ thở
Xuất hiện Tờ điếu văn
Mấy mươi năm cõi trần
Giấy vàng.. bay đầy phố.

- Mấy ai bừng tỉnh ngộ
Buông những tờ giấy trên
Giá trị đời đặt lên
Khiến ta thành nô lệ.

Mắc gì mà phải thế!
Gót chân mòn ngược xuôi.
Thôi đuổi bóng tìm mồi
Liền thảnh thơi cười nụ.

Hãy sống đời lạc trú
Với hiện tại đang là.
Từng ngày từng ngày qua
Hồn thăng hoa, tỉnh thức.

Mảnh giấy nào là thực
Khi hơi thở.. chê rồi?
Tất cả là trò chơi
Bởi loài người sáng tạo

Tương đối và hư ảo
Trên kiếp đời mong manh.
Ai buông giấy không đành
Còn chạy quanh mù mịt...

(*__*)


- TUY GẦN MÀ XA..



TUY GẦN MÀ XA..

Có khi người ta xa nhau
Đâu vì không gian cách trở
Vẫn sống gần trong hơi thở
Mỗi người, một cõi đời riêng.

Có khi vì một chữ duyên
Khiến con người quây quần lại
Những tưởng duyên kia còn mãi
Lạnh lùng.. sỏi đá kề nhau.

Một ngày đời đổi thay mau
Lời thương chưa lần đã nói,
Chia xa chợt lòng đau nhói
Đành ôm hối tiếc muộn màng!

Khi còn cách trở quan san
Ta mơ giấc mơ đoàn tụ,
Mà sao lắm lần cô phụ
Tình nhau lúc cận kề bên nhau...

Hỏi xa nhau bởi vì đâu..?

Th Tánh Tuệ

- LÀ NGƯỜI HẠNH PHÚC.


LÀ NGƯỜI HẠNH PHÚC.

Hướng Dương đẹp tựa mặt trời
Trên đời hạnh phúc là người biết tu.
Cuộc trần thì mãi lu bu..
Biết đời như huyễn buông thư nhẹ nhàng.

Mùa thu đẹp nhất lá vàng
Bước chân an tịnh giữa ngàn biến thiên.
Như Nai bên suối thật hiền
Như như lòng chẳng phan duyên, buộc ràng..

Thu về trên khắp nhân gian
Mĩm cười... tâm nguyện bình an cho đời.
Trong hồ sen đẹp tuyệt vời
Người hạnh phúc nhất chính người khéo tu.

Thích Tánh Tuệ

- MIỆNG NỞ SEN HỒNG



MIỆNG NỞ SEN HỒNG 

Ít nói cho lòng được tịnh thanh
Cho tâm hoa nở đóa sen lành.
Nhiều lời, lắm lỗi, đa phiền não
Bao nhiêu rối rắm mãi vây quanh.

Ít nói quay về với tự tâm
Nương theo hơi thở Niệm Phật thầm.
Sáu cửa cài then, phòng hộ ý
Tỉnh thức từng giây, dứt lỗi lầm.

Ít nói cho đời bớt nhiễu nhương...
Chỉ cần im lặng trải tình thương,
Gìn Thân, Miệng, Ý như gìn ngọc
Hoa Từ, trái Huệ tự thơm hương.

Ít nói, không là câm nín đâu!
Cốt là ý nghĩa... chẳng nhiều câu.
Một lời đem lại nhiều an lạc
Hơn cả ngàn muôn đượm ý sầu.

Ít nói tâm rền tiếng Phật âm
Lắng nghe an tịnh thoát mê lầm.
Con nguyện vuông tròn câu Chánh Ngữ
Thắp đèn Tuệ Giác rạng muôn năm.

Thích Tánh Tuệ

Saturday 7 January 2012

- ĐIỀU KHÔNG THỂ...



ĐIỀU KHÔNG THỂ...

Làm sao nắm giữ điều không thể..
Cát biển tuông dần qua kẽ tay
Làm sao miên viễn... đời dâu bể
Bảo gió trên ngàn thôi cuốn mây !

Làm sao níu áo thời gian lại
Ngắm nụ Xuân thì chưa úa môi.
Làm sao tìm gặp dòng sông cũ
Khác lạ giờ đây bến lỡ, bồi.

Soi gương thấy nụ cười năm đó
Chẳng biết vì răng.. méo mó rồi !
- Làm sao giữ được điều không thể
Mặc tình như...''nước cuốn hoa trôi''..

.. Vốc nước lòng tay khôn giữ được
Mọi thứ trên đời cũng.. rứa thôi!

Thích Tánh Tuệ

- LỐI VỀ THÊNH THANG..



LỐI VỀ THÊNH THANG..

Đi tu chẳng phải trốn đời
Đi tu cốt để chuyển dời tánh, tâm.
Đi tu chẳng mộ tiếng tăm
Đi tu chỉ để âm thầm Độ, Tha (*)
Đi tu thức giấc Nam Kha
Đi tu để thoát Ái hà mênh mông .

Đi tu không muốn thần thông
Đi tu chẳng để cậy trông người đời .
Đi tu không phải theo thời
Đi tu không để mọi người tôn vinh.

Đi tu chỉ một niềm tin
Đến bờ Giải Thoát, vô minh đoạn lìa .
Đi tu tìm môt lối về
Nghìn năm mây trắng bốn bề thênh thang...

Have a nice wekend cả nhà! (*__*)

Sakya Tánh Tuệ

'' âm thầm Độ, Tha '' (*) = tự độ và độ tha .

- ĐƯỜNG VỀ LINH -THỨU.



ĐƯỜNG VỀ LINH -THỨU.

Thời gian vỗ cánh làm sao níu
Giữ bước chân tôi giữa núi này!
Lưu luyến làm sao rời Linh Thứu
Hương tòa Phật ngự chớm mây bay..

Biết đến bao giờ tôi trở lại
Thắp nén trầm hương ý trọn đầy.
Ngày sau, ai biết ngày sau nữa
Tôi về tâm thức đã đổi thay.

Một chuyến hành hương về xứ Phật
Tái tạo đời con xác lẫn hồn.
'' Tạ ơn '', lời suối nguồn chân thật
Ngẫng đầu con khẽ gọi '' Từ Tôn !''

Hôm nay tứ chúng hàng đệ tử
Từ khắp muôn phương nhóm tụ về
Cùng một tâm tình con viễn xứ
Thương về đất Phật giống thương quê.

Mấy vòng Thánh địa đôi chân mỏi
Thương Phật ngày xưa luống nhọc nhằn,
Vì đời khổ lụy Ngài đi tới
Ngại gì núi cản với sông ngăn .

Chúng con đồng chắp tay cầu nguyện
Phật pháp ngàn sau mãi sáng ngời
Vang tiếng kinh cầu, hương khói quyện
Là cầu sanh chúng hết chơi vơi...

Hành hương xứ Phật đầy rung cảm
Chiêm ngưỡng Từ Tôn, ngó lại lòng.
Những đóa sen hồng vừa kết nụ
Như thầm... vươn đến tận hư không...

Thích Tánh Tuệ

- CÕI MỘNG BIẾT CHĂNG LÀ !



CÕI MỘNG BIẾT CHĂNG LÀ !

Đời sắp hết, sao muộn phiền chưa hết?
Bao lo toan, chẳng một chuyện ra hồn!
Ngước mắt nhìn chiều tím nhuộm hoàng hôn
Nghe trời đất chứa lẽ gì sâu thẳm ?

Chiều qua phố, lặng người khua bước chậm
Ta về đâu đời dạt cuối chân trời ?
Loay hoay cùng nhịp trái đất.. mù khơi
Dường hoang phí đời ta trong mờ mịt.

Đời sắp tối mà bàn chân chưa biết
Nẻo về sau rạng rỡ ánh mai hồng.
Ôi! Dã tràng một kiếp đã hoài công
Mình cô phụ chính mình bao kiếp nữa ?

Đời mộng mị sao lòng hoài chan chứa,
Biển mặn đày cơn khát chẳng hề nguôi!
Ta là ai mà đắm đuối cuộc đời
Mà đánh đổi nụ cười qua nước mắt ?

Một ngọn nến ngời khi tà dương sắp tắt
Còn chút này.. sực tỉnh thắp bình minh.
Xoay mặt vào trong, thôi '' bắt bóng đuổi hình ''
Cho vạn kiếp lênh đênh chừ khép lại .

Đôi mắt nhắm, thương chuỗi ngày ngây dại
Nhân gian ơi.. cõi mộng biết chăng là!

Thích Tánh Tuệ

- ẨN TRONG NHAU





ẨN TRONG NHAU

Này em, trong chữ BELIEVE
Chữ LIE chen giữa nằm ì , thấy không?
Chớ tin vội chuyện viễn vông
Sa vào bóng tối mênh mông, mịt mờ.

Em ơi, trong chữ '' Lớp vờ '' ( LOVER )
Nó '' nhưn '' cái chữ ô vờ (OVER) đó em!
Tình phai, dù mãi gọi tên
Người ta vẫn bước qua thềm, lãng quên.

Bạn ơi! trong một chữ FRIEND.
Ba mẫu tự cuối vần '' END '' phũ phàng.
Khi trong nghịch cảnh, tai nàn.
Mới hay ai thật '' đá vàng '' với ai.

Anh ơi! có thấy chữ WIFE
Ở giữa là '' IF '', nếu mai vẫn là...
Vợ anh, chẳng của người ta.
Vậy mà một chút hở ra, mất liền!.(*__*)
Trong chữ nghĩa đựng nỗi niềm.
Vô thường thẩm thấu, bình yên tâm hồn.

Mời em nhìn lại chữ '' MOM ''
Vắng '' M..'', Mẹ vẫn cứ... ôm em hoài.
Dù tha hương, sống bên ngoài
Tình thương Mẹ vẫn trải dài phía em...

Tình nao mới thật tình bền?
''Ba tình'' trên đó gập ghềnh, lắt lay.

Em ơi, thức tỉnh, chớ say!
Vòng tay của mẹ tháng ngày cho em.

Thích Tánh Tuệ

Friday 6 January 2012

- KHÚC NGUYỆT QUỲNH



KHÚC NGUYỆT QUỲNH

Đêm nghiêng một đóa Quỳnh hương nở
Ngan ngát ru hồn ai lãng quên.
Thùy miên trong cõi đời sinh tử
Sực tỉnh, trăng tàn, quá nửa đêm..

Khuya nao thiền khách chờ hoa nở
Chén trà chưa nguội đã chiêm bao.
Nắng đêm loang loáng cài song cửa
Thức giấc hoa phai tự lúc nào!

Nghìn xưa hoa với đời như mộng
Nở đóa vô thường trong cõi mê .
Chỉ thoáng trần tâm vừa giao động
Khuất lấp trăm năm một nẻo về .

Đêm lắng, hoa vời thiên thu lại
Ai cười vỡ nát mộng hằng sa.
Xưa mê ôm cõi đời si dại
Đâu ngờ ... muôn kiếp vốn không hoa!..

Trăng lên soi rạng hồn nhân thế
Bụt ngồi bóng đỗ xuống dòng sông.
Hiên chùa một nụ Quỳnh Hương hé
Ai vừa... hội ngộ khắp mênh mông...

Thích Tánh Tuệ

Bodhgaya mùa trăng thượng tuần tháng 2. 2013

- Ngày về 2 chữ mang theo: '' Tấm Lòng ''



Cho tôi cúi xuống thật gần
Bàn tay mở rộng, trọn lòng thương yêu.
Đường trần nào có bao nhiêu
Ngày về 2 chữ mang theo: '' Tấm Lòng '' 

Th Cà ri (*__*)

- " HOA ĐỐM ", NÀO THẤY AI .



" HOA ĐỐM ", NÀO THẤY AI .

Nếu Khổ kia là Thật 
Thì không dứt được đâu!
" Khổ " sẽ theo ta mãi
Muôn đời... sống chung sầu.

Nếu Vui kia là Thật
Thì vui mãi không buồn.
Sáng qua cười hỉ hạ
Chiều ni, Lạ ! sầu tuôn ?

Nếu Buồn kia có thật
Sau chia ly , Ai cười ?
Giọt lệ nào nhỏ xuống
Cho cây đời nụ tươi .

Nếu Mây kia là thật
Làm sao hóa thành mưa .
Còn mưa kia nếu thật
Màu nắng.. là trong mơ.

Em xưa là Bạch Tuyết
Cuộc đời nhìn ngẩn ngơ...
Tóc chiều nay lau trắng
Chừ biết tìm.. em mô ?

- Nếu Bịnh, Già có thật
Làm sao thoát được đây ?
Có Người ngàn xưa đó
Đã bước qua lối này.

..Tất cả là mộng mị.
Ai nắm được làn hương.
Vạn sự tuồng ảo hóa.
Chấp đắm làm đau thương..

Nỗi khổ kia nào có
Một khi tỉnh mộng dài .
'' Cái Ta '' tìm đâu đó
''Hoa đốm'', nào thấy ai !

Thích Tánh Tuệ

- MỘT NẮNG HAI SƯƠNG



Hương Thơ Mùa Hiếu Hạnh

http://www.youtube.com/watch?v=RcYHagbNQ3o&feature=em-uploademail

MỘT NẮNG HAI SƯƠNG

Thích Tánh Tuệ
Nhạc: Guitar Vô Thường
Nghệ Sỹ -BÙI-PHƯƠNG thực hiện PPS & Utube

.. Chiều ra bên bờ sông vắng
Thẩn thơ theo bờ cát dài
Con tìm dấu chân của mẹ
Tìm hoài không thấy.., chiều phai...

Sớm mai Mẹ đi gánh nước
Mẹ gánh hai thùng sương đầy
Khi mặt trời còn yên giấc
Bờ lau sậy còn ngủ say.

Buổi trưa Mẹ đi gánh nước
Mẹ gánh hai thùng nắng vàng ,
Nghiêng nghiêng con nhìn trong ấy
Thấy cả mây trời mênh mang...

Buổi chiều Mẹ đi gánh nước
Mẹ gánh hai thùng mưa đầy
Mưa lên nhạc mềm nón lá
Mẹ về ướt áo không hay !.

Rồi đêm..lại đi gánh nước
Mẹ gánh hai thùng sao trời .
Có hôm con nhìn rất lạ
Trong thùng có cả trăng trôi.

Một đời Mẹ đi gánh nước
Gánh theo sương nắng bao mùa
Gánh cả đời con nằng nặng
Tình thương Mẹ nói sao vừa .

Một chiều Mẹ lìa đôi gánh
Bốn mùa thuơng nhớ gọi tên
Con nhìn hai thùng nước nhỏ
Chờ trông bóng Mẹ hiện lên .

Chiều trên bến ngồi quạnh quẽ
Còn nghe kĩu kịt trong hồn .
Tay ôm cây đòn gánh Mẹ
Mắt buồn .. dõi bóng hoàng hôn...

TV Thường Chiếu -Long Thành 7.1989

- TIẾNG RU NGÀN ĐỜI



Mến tặng cả nhà một bài thơ Trước Thềm Vu Lan. Chúc mọi người luôn hạnh phúc trong vòng tay thương yêu của hai đấng sinh thành. (*__*)

TIẾNG RU NGÀN ĐỜI
Thích Tánh Tuệ

'' Gió mùa thu mẹ ru con ngủ
Năm canh chày thức đủ trọn năm.''
Lời Mẹ ru dìu dặt tựa dương cầm
Đưa con trẻ âm thầm vào giấc ngủ …

Mẹ ru con… cho cúc vàng chớm nụ
Cho đêm sang nhắn nhủ gió thu về.
Mẹ ru tình chan chứa một vùng quê
Từng đêm ánh trăng về soi bóng mẹ.

Mẹ ru con trong chuỗi ngày thơ bé
Võng đong đưa theo tiếng mẹ ru hời .
Khi bên trời lác đác giọt sương rơi
Mẹ vẫn thức ngồi ru con đêm vắng .

Ôi bóng mẹ như tượng thần lẳng lặng
Nhìn con thơ trong giấc ngủ say nồng .
Đêm muôn trùng Tình Mẹ ngát mênh mông
Trăng thổn thức soi tấm lòng của mẹ .

Mắt mẹ hiền dấu chân chim đã kẽ
Thời gian trôi tóc mẹ đã phai màu
Bàn tay gầy hằn những vết lo âu
Vì đời mẹ dãi dầu bao khuya sớm .

Dòng sữa mẹ nuôi đời con khôn lớn
Thương con thơ lòng chẳng gợn ưu phiền .
Ôi ngọt ngào dòng sữa mẹ thiêng liêng!
Cho con uống đượm khắp miền thân thể .

Ân tình mẹ rộng sâu như trời bể
Ngàn lời thơ chẳng kể hết ơn Người
Mượn cung đàn muôn điệu, tiếng thơ khơi
Tạ ơn mẹ, tạ ơn Người sinh trưởng .

Mang ơn mẹ, mang ơn nhiều vô lượng
Lời ru xưa âm hưởng chẳng phai tàn .
Thu lại về…. vàng lá rụng ngoài sân
Con viễn xứ chạnh lòng thương nhớ mẹ .

Hoàng hôn xuống chuông chùa ngân nhè nhẹ
Kinh Vu Lan trầm ấm vọng vang lời
Dù mai này đời chia rẻ đôi nơi
Con vẫn nhớ tiếng ru hời của mẹ.

Ai xuôi ngược trong cuộc đời dâu bể
Vu Lan về... lòng nhớ Mẹ chăng ai ?…

__(())___

- LỜI KINH HÁT TRÊN SÔNG



LỜI KINH HÁT TRÊN SÔNG

Kiếp này xin ước nguyện
Được làm ông lái đò
Trên dòng sông sinh tử
Lời kinh làm câu hò.

Áo nâu vờn sóng bạc
Khua mái chèo sông sâu,
Chờ nhân gian rũ mộng
Cùng qua bến giang đầu .

Khách đi rồi khách đến
Dòng sông lờ lững trôi
Chở bao người qua bến
Thù lao.. một nụ cười.

Kiếp này chỉ mong được
Làm ông lái đò thôi .
Chở những lời Kinh ngọc
Vào sâu thẳm lòng người..

Lời kinh đưa khách tục
Như mây qua dòng sông,
Chập chờn bờ lau sậy
Nghìn thu soi tấm lòng ...

Thích Tánh Tuệ

Một sớm bình minh Sông Hằng ( 10-2010 )

- HỒ NHƯ...



HỒ NHƯ...

Có đôi lúc ngỡ mình như ngọn núi
Trên thân đầy cây cỏ với ngàn hoa.
Một sáng nao chợt biến thành con suối
Cùng chim rừng hòa âm điệu, hoan ca..

Có đôi khi ta ngỡ mình như đá
Nằm im lìm mặc rêu phủ thời gian.
Một lần kia, thấy phận mình như bụi
Bay trong chiều .. hồn sa mạc khô khan.

Và có khi chợt hóa làm hạt nắng
Giữa tim người cổ mộ đóng nghìn năm.
Rồi thi thoảng phiêu du là cơn gió
Hương Từ bi đây đó quyện xa xăm..

Một lần nọ ta thấy mình như biển
Hát ru đời ca khúc Hải Triều Âm.
Rồi lẳng lặng xin làm con sóng nhỏ
Hòa đại dương... thôi chuyển biến, thăng trầm.

Bao la đời..., thôi dấu vết, vọng âm .

Bodhgaya chớm Đông 012

Thích Tánh Tuệ

- TĨNH LẶNG



TĨNH LẶNG

Lặng yên giây phút này
Ngồi xuống cùng cỏ cây.
Nắng về reo trên lá
Ngủ trên đầu ngón tay.

- Lặng yên từng phút giây
Nghe tim mình gõ nhịp
Ba vạn sáu ngàn ngày
Có khi nào mỏi mệt !?

- Lặng yên và Nhận biết
Hoa kia cũng là người.
Chẳng vì ai tươi nở
Mà hoa cũng biết cười.

Lặng yên nghe mưa nhỏ
Tí tách ngoài mái hiên
Mưa nghìn năm vẫn thế
Vui, buồn... cảm nhận riêng.

Lặng yên nghe gió thoảng
Mang theo hương trần gian.
Đến, đi không hò hẹn
Cánh gió đời thênh thang..

Lặng yên và thư thái
Nhìn mây bay cuối trời
Buông cái tôi nằng nặng
Thấy mình thành.. muôn nơi...

Thích Tánh Tuệ

- ...Ngỡ lòng mình là rừng Ngỡ hồn mình là mây ..



'' Ngỡ lòng mình là rừng
Ngỡ hồn mình là mây .. ''

Bước qua đời hư ảo
Với tình thương vơi đầy.

Đời có mưa quên nắng,
Người theo vọng bỏ chân.
Một chiều về cố quận
Ngoảnh nhìn lòng.. bâng khuâng..

.. Nước xuôi còn về lại
Thăm cội nguồn xa xưa.
Tâm theo trần trôi mãi
Tang thương.. ôi mấy mùa.

Ta về xin gửi tặng
Một đóa hoa '' Vô thường ''
Như một lời nhắn nhủ
Với cuộc đời thân thương..

GATE, GATE, PARAGATE, PARASOMEGATE BODHI SVAHAAAA...

- HÓA THÂN



HÓA THÂN

Ta về trên đỉnh bình yên
Hóa nghìn mây trắng che miền nhân gian.
Giữa mùa nắng hạ miên man
Đời vui bóng mát che ngang một lần.

Ta là một đóa phù vân
Chiều nay đã nguyện hóa thân Cam Lồ
Mưa rơi khắp cõi cằn khô
Hoa Tình thương nở đôi bờ tử sinh.

Th Tánh Tuệ

__(())__

- NHẸ GÓT ĐƯỜNG TRẦN



NHẸ GÓT ĐƯỜNG TRẦN
( Sống Chậm )

Ta là tỷ phú.. thời gian
Bước chân thư thả đi ngang cuộc đời.
Một dòng tất bật ngược xuôi
Ta riêng ngồi lại với hơi thở mình.
Một dòng nhộn nhịp sắc thinh
Ta xin lắng đọng.. hòa mình thiên nhiên...

Sáng ra, ngắm nụ hoa hiền
Chuyện trò cây lá bình yên sau vườn,
Hỏi thầm khe khẻ giọt sương
Này em có biết vô thường sắc, không?

Chiều về, bát ngát mênh mông
Trầm hương một nén, trải lòng nơi nơi...
Trăng non một mảnh lưng trời
Kinh đêm ta tụng là lời yêu thương..

Trăm năm giấc mộng huỳnh lương
Rộn ràng chi lắm cố hương xa vời .
Có ai tỉnh thức giữa đời
Về đây ta sẽ chia đôi gia tài
Cuộc đời đó, vốn không dài
Hãy cho hồn được thoát thai mây ngàn!

Ta là '' tỷ phú thời gian ''
Vì, không nô lệ lòng tham chính mình.

Thích Tánh Tuệ

- TỪNG GIỌT THANH LƯƠNG



TỪNG GIỌT THANH LƯƠNG 

Xin như là giọt nước
Ngủ trên lá sen mềm
Mặt trời lên thức dậy
Rong chơi cùng gió êm.

Xin như là giọt mưa
Rơi ướt hồn đá sỏi,
Mầm yêu thương ngủ vùi
Vươn vai trong ngày mới.

Xin như là giọt nắng
Thắp trong đôi mắt buồn
Sáng lên niềm hi vọng
Sau tháng ngày đau thương..

Xin hóa thành giọt sương
Thăm đóa Quỳnh mới nở
Chúng ta đều Vô thường
Thương đời nhau tạm bợ!

Xin nguyện làm giọt nhớ
Lạc trong trái tim người
Nhắc ai đời mộng mị
Về đi, về đi thôi!

- Xin là giọt thanh lương
Trên nhành dương của Mẹ
Một giọt.. khắp mười phương
Xoa dịu lòng nhân thế.

Nguyện cho nghìn giọt lệ
Trôi xuôi vạn nỗi niềm.
Mắt trong nhìn dâu bể
Vẫn rạng ngời, an nhiên..

Thích Tánh Tuệ

- KHÉP TRẦN TÂM



KHÉP TRẦN TÂM

... Chiều lên núi ngắm mây trời bát ngát
Bóng thiên thu thoáng hiện giữamuôn trùng,
Lòng đạo sỹ ngỡ như nghìn cánh hạc
Bay qua đời... tan loãng giữa không trung .

Chiều lên núi áo sương mù vai phủ
Đốt trầm hương ta nhớ đến Người xưa.
Gót chân hoang của kiếp đời lam lũ
Đã chìm sâu... khi tâm tưởng sang mùa.

Chiều lên núi nằm im trên mõm đá
Nghe chim ngàn réo gọi vết tiền thân
Văng vẳng tiếng lâm tuyền trong gió Hạ.
Ta là ai, lạc lối giữa dương trần?

Ngày lên núi ta nguôi dòng hệ lụy
Nỗi buồn xưa thành hương nhụy vô ưu,
Bên quán trọ một ngày nao cuồng sỹ
Gửi vui, buồn về mặc áo Chân như .

Quy hướng núi làm thú hoang tĩnh mịch
Cọng lau gầy nghiêng dáng nhỏ mông lung,
Dăm úa lá rơi về miền cô tịch
Khép trần tâm, ta đối diện vô cùng...

Thích Tánh Tuệ

Dharamshala, India 6-2009

- GẬP GHỀNH SÔNG MÊ



GẬP GHỀNH SÔNG MÊ

Có người đứng giữa đôi bờ
Bao lần tự hỏi.. biết giờ về đâu?
Quay qua ngó lại, bạc đầu..
Ngập ngừng, bịn rịn, chìm sâu giữa đời.

Đôi dòng kẻ ngược, người xuôi
Đôi bờ lận đận, tới lui muộn phiền.
Tay này muốn vịn cửa Thiền
Tay kia dệt mộng.. trần duyên sa đà,
Lên rừng, nhớ tưởng phồn hoa
Ngồi nơi phố mộng trăng ngà đầu non.

lắm khi gối mỏi chân mòn
Mà hồn chưa mỏi, đời còn mê say
Mắt vừa hướng tới nẻo mây
Vội che khuất bởi bàn tay nhân tình.

Dùng dằng trong chốn tử sinh
Khi ni, lúc nọ... Hỏi mình về mô ?
Dưới lòng nôi một nấm mồ
Biết rồi sao vẫn lửng lơ nẻo về ?
Cây Si với Cội Bồ Đề
Nghiêng đôi bóng đổ nặng nề cõi đêm.

Chợt Vô thường đến gọi tên
Chỉ còn dư lệ trên miền ăn năn.
Xưa kia nếu chẳng dùng dằng
Biết đâu thanh thản nhọc nhằn Tử, sinh!

Trầm luân vì nợ Thế tình
Mong manh hồn nhỏ gập ghềnh sông mê...

Thích Tánh Tuệ

__(())__

GATE,GATE,PARAGATE, PARASAMEGATE, BODHI SVAHAAA...

- CÓ HỀ CHI!




















CÓ HỀ CHI!
Thích Tánh Tuệ 

- Hề chi một chiếc lá rơi
Mùa thu vẫn cứ đẹp ngời nhân gian.
Gió lay giàn mướp hoa vàng,
Lời ru mẹ vẫn nồng nàn, mênh mông...

- Hề chi một đóa xuân hồng
Bình minh nở thắm, chiều trông phai tàn.
Trong vườn còn Huệ, còn Lan
Người ta đâu chỉ ngó ngàng Hồng thôi ?

- Hề chi một ánh sao rơi
Bầu trời đêm vẫn tuyệt vời ngàn sao.
Ánh sao lịm tắt phương nào
Con đóm đóm nhỏ tự hào sáng hơn!

- Hề chi, vắng mợ chợ buồn
Người ta vẫn cứ bán buôn rộn ràng.
Đầu thôn, cuối xóm, giữa làng
Ai vì mợ vắng vội vàng hỏi thăm ?

- Hề chi thiếu một thẻ trầm
Mà bàn thờ Bụt lặng thầm khói hương.
Sư đi hóa độ hoằng dương
Điệu ra tiếp khách thập phương thế thầy.

- Hề chi con sáo xa bầy
Mà đàn sáo nọ từ rày lặng im.
Có con nào nhọc bay tìm
Còn chăng giọng hót trong tim bạn bè .

- Hề chi trên lối khuya về
Đèn đường vụt tắt, nặng nề bước ai .
Nắng khuya vằng vặc canh dài
Không đèn còn ánh trăng cài ngõ đêm.

- Hề chi một phận đời riêng
Buông hơi nằm xuống mà nghiêng đất trời.
Thiếu ta, đời cũng vậy thôi!
Ta là hạt bụi giữa đời bao la... ( *__ * )

Bodhgaya mùa lạnh 12. 2011