Tuesday 4 December 2012

- NHỮNG ĐIỀU VÔ LÝ




Thiền sư Triệu Châu nói: 

- Lúc ở Thanh Châu ta có may một cái áo bằng lông rùa nặng đến bảy cân. 

Câu nói này vô lý đến bốn lần: 
1. Rùa làm gì có lông?
2. Lông đã không thì làm sao dệt thành vải được?
3. Vải đã không làm sao may thành áo?
4. Áo đã không thì làm sao cân nặng đến 7 cân? 

Em có đồng ý như thế không? 
Vậy mà, có một chuyện này càng vô lý hơn nữa, nhưng chúng ta vẫn chấp nhận. 

1- Ta khởi lên những vọng tưởng, nhìn cho kỹ thì chúng biến mất, tìm không ra tung tích, cũng hư ảo như là lông rùa vậy.

2- Những vọng tưởng hư ảo đó được nối kết với nhau thành một cái “tâm của ta.”

3- Cái tâm này khác cái tâm kia nên dường như có những bản ngã cá biệt nhau, cái xấu cái tốt, thánh phàm lộn xộn.

4- Và chúng ta than thở “Cái nghiệp của tui nó nặng quá trời”
(thế là hơn 7 kí lô của Ngài Triệu Châu rồi đấy). 

( HuHuLuc )

BÌNH:

Nhìn cho tường tận bản chất hư ảo của vọng tâm là giải thoát một cái khổ lớn mà người đời thường gọi là ''Khổ Tâm'', vọng tâm vốn khộng thật thì ai khổ?

__(())__