Friday 2 March 2012

- Bốn Người Tụng Kinh




Bốn Người Tụng Kinh

Việc tối quan trọng đối với chúng ta là làm sao biết được cách nào tốt nhất để tự hướng dẫn đời sống tâm linh của chính mình hàng ngày. Điều đó tùy thuộc sự nhận thức hành động nào có giá trị tinh thần thực thụ. Sự khác biệt giữa chúng là điều gì đúng với Chánh pháp hoặc không đúng Chánh pháp. Sự hiểu biết nầy đem đến những lợi ích thật kỳ diệu và vô hạn.

Lấy một thí dụ: Có 4 người đều cùng đang tụng kinh Phật giáo.

Người thứ nhất đọc Kinh với sự mong cầu đạt được Giác ngộ vì lợi ích cho tất cả hữu tình. Bởi động lực nầy, nên sự đọc Kinh trở thành nhân của Giác ngộ, không chỉ cho người hành giả mà cho tất cả chúng hữu tình.

Người thứ nhì đọc tụng kinh với ước muốn thoát khỏi luân hồi. Ước muốn nầy không phải vì nguyên nhân giác ngộ cho tất cả chúng sanh, nhưng chỉ vì sự hạnh phúc giải thoát vĩnh cữu của chính cá nhân đó.

Người thứ ba cũng đọc lời kinh nầy với sự mong muốn đạt được hạnh phúc trong những đời sống tương lai. Kết quả của sự mong cầu nầy không phải vì sự chứng đạo hoặc giải thoát, nhưng chỉ đơn giản là có được hạnh phúc cho đời sống mai sau.
Và, người thứ tư thì khi đọc kinh với ý hướng tham đắm vào hạnh phúc của của cõi đời nầy. Dù đó là đang thực hành Chánh pháp-được truyền dạy bởi Đức Phật-nhưng những lời đọc kinh của người hành giả nầy không phải là áp dụng hay làm đúng theo ý nghiã tinh thần của Giáo pháp. Đó là sự thực hành sai lạc, đưa đến đau khổ. Tại sao? Bởi vì động lực đó do tham đắm, bám víu vào cuộc đời nầy sẽ ảnh hưởng tiêu cực làm tâm rối loạn, đưa đến sự bất an. Do đó, mỗi ý tưởng đó tự nó đã mang ý nghĩa sai lầm, gọi là không đạo đức vì kết quả đưa đến khổ đau.

Lama Zopa Rinpoche

( LÀM THẾ NÀO ĐỂ MỖI LÚC
TRONG ĐỜI SỐNG CHÚNG TA ĐẦY Ý NGHĨA )

Bodhgaya Jan/28/2013
FB: Thich Tanh Tue