Wednesday 11 July 2012

- Sao Không Tìm Chính Mình, Đi Tìm Đâu Chi Nữa ?


Sao Không Tìm Chính Mình, Đi Tìm Đâu Chi Nữa ? 

(Truyện tích Phật giáo) 

Khi Phật còn tại thế, vào mùa hè có các chàng thanh niên rủ nhau vào rừng nghỉ mát. Họ đem theo đờn, sáo và thức ăn vào rừng ca hát, ăn uống. Người có vợ dẫn vợ theo, người không có vợ thì dẫn bạn gái theo. Có một chàng trai dẫn theo một cô gái làng chơi. Sau khi ca hát ăn uống, họ ngủ quên. Cô gái làng chơi lấy nữ trang, quần áo, và chuồn mất. Đến khi thức dậy, thấy mất cô gái và mất số đồ quý giá, họ liền đi tìm kiếm và tình cờ họ gặp đức Phật đang tọa thiền.

Họ hỏi, “Phật Sa môn Cù Đàm có thấy một cô gái đi ngang qua đây không?”

Đức Phật trả lời và hỏi, “Các anh cầm cái gì thế?”

Một người trả lời, “Đây là cây sáo.” 

Phật bảo đưa cho ngài. Ngài bắt đầu thổi những tiếng sáo du dương trầm bổng, có lúc cao vút đến chin tầng mây, khiến cho người nghe tưởng mình đang bước vào chốn cung tiên. Thổi xong, Phật trả sáo và nói, “Các anh nên tìm chính các anh, hay lại đi tìm cô gái ấy?” Các thanh niên nghe không hiểu và thỉnh Phật giải thích.

Nhân đó, Phật thuyết pháp: “Các anh tìm cô gái ấy là chạy theo sắc trần bên ngoài, sẽ làm cho tâm trí các anh mờ tối, điên đảo, tạo nghiệp bất thiện, chịu quả báo luân hồi khổ đau. Chi bằng các anh tự xoay lại đi tìm bản lai diện mục, Phật tánh, trí tuệ giác ngộ của chính mình thì các anh sẽ được giải thoát, chứng được niết bàn an lạc, hạnh phúc miên trường.”

Sau khi nghe Phật dạy, các thanh niên đắc pháp nhãn tịnh và xin xuất gia học đạo.

Namo Buddhaya

__(())__