Thursday 2 February 2012

- LÀ AI ?


LÀ AI ?


Bạch thầy, con là ai ?



- Con là một đứa con lai
Nửa lai đức Phật, nửa lai Ta bà.
Con là nửa trái me già
Nửa kia còn lại thì là.. chôm chôm. 
Cuộc đời con thích ôm đồm
28 ngày mặn, 2 hôm muối mè.
Bửa thì mặt áo hoa hòe
Đến ngày vía Bụt.. ấp e Lam hiền.
Nửa mê cái cảnh chùa chiền
Nửa mê đi Shop, mê tiền, mê yêu..

Con là thập cẩm, đủ điều
Nữa thương đức Phật, nửa .. thương nhiều '' người ta ''..

Thế thầy là ai ?

Thầy là một cái chổi chà
Quét chùa cho sạch..,quét ra ngoài đường
Quét chợ, rồi quét phố phường
Quét cả vui, buồn mới rụng sáng nay.
Quét lòng thế nhiễm đắm say
Quét cho tàn cuộc mộng này mới ngưng!

Quán đời, thầy chỉ người dưng
Chỉ là hạt bụi đường trần rong chơi.
Chừng nào con được thảnh thơi
Thầy trao nghề Quét.. cho đời nó thong dong..

Thầy Cà ri (*___*)


- SỐNG NHƯ LÀ..




Đời chật chội khiến lòng ta .. sống hẹp, 
Đường quanh co nên nhân thế quanh co ?
Ngày nắng hạ biến ta thành sa mạc
Ngó đau thương.. hồn vô cảm, ơ thờ.. 

- Tôi không đợi mong anh bao hoàn hảo
Vì chính mình đã toàn vẹn gì đâu!.
Chỉ xin thắp trong trái tim hoài bảo
Sống trên đời ý nghĩa.. biết thương nhau.

Sẽ sai xót nếu nghĩ mình luôn đúng
Và mọi người ai nấy cũng đều sai. 
Người biết sống, sống giữa nghìn khác biệt
Vẫn nhìn nhau, thông cảm, biết quan hoài.

Trong bóng tối ta vẫn nhiều cố tật
Chớm buông lời.. liền nghĩ đến tự thân.
Ai cũng có những niềm riêng, bí mật
Để cho yên, thì khoảng cách thêm gần.

.. Lòng như nắng trải đều, không một phía
Hồn như mưa, mưa khắp cả ngàn phương, 
Tình như gió tỏa về muôn vạn hướng
Sống như là.. không cố chấp . Yêu thương...

Thích Tánh Tuệ


- Sắc, Không


Lao xao trong chốn ta bà
Hơn thua, vinh nhục.. chỉ là Sắc, Không.
Dã tràng ơi chớ hoài công!
Ngước nhìn mây trắng thong dong, ta về.. 

(*___*)

Thầy Cà ri.

- LÀ NGƯỜI HẠNH PHÚC.



Hướng Dương đẹp tựa mặt trời
Trên đời hạnh phúc là người biết tu.
Cuộc trần thì mãi '' lu bu ''..
Biết đời như huyễn buông thư nhẹ nhàng....

Mùa thu đẹp nhất lá vàng
Bước chân an tịnh giữa ngàn biến thiên.
Như Nai bên suối thật hiền
Như như lòng chẳng phan duyên, buộc ràng..

Thu về trên khắp nhân gian
Mĩm cười... tâm nguyện bình an cho đời.
Trong hồ sen đẹp tuyệt vời
Người hạnh phúc nhất chính người khéo tu. 

Thích Tánh Tuệ
8/2013


- TRƯỚC KHI...


Trước khi định nói điều gì
Ta nên học hạnh nhu mì lắng nghe,
Trước khi chỉ trích, cười chê
Ta nên nhìn lại tự phê phán mình.

Trước khi nổi giận, bất bình 
Ngồi nghe hơi thở lặng nhìn tự tâm.
Trước khi cầu nguyện âm thầm
Nhủ lòng dung thứ lỗi lầm tha nhân!

Trước khi giọt nước mắt lăn
Biết dừng chân, kẻo ăn năn muộn màng.
Trước khi tính chuyện đá vàng
Mua dây về.. tự buộc ràng xem sao! 

Trước khi nói chuyện trời cao
Xem đi dưới đất bước nào chông chênh.
Trước khi ước vọng nhìn lên
Môt lần ngó xuống co' thêm thương đời .
Trước khi mua sắm, đua đòi ..
Phải chăng.. cám dỗ gọi mời rủ rê?

Trước khi hẹn ước, nguyện thề
Vấn lòng xem có vẹn bề trước, sau.

Trước khi muốn bỏ cuộc mau
Nhớ tâm nhiệt huyết buổi đầu dấn thân.

Trước khi từ biệt dương trần
Sống cho đi, thể tri ân cuộc đời.

Trước khi muốn thấy ai cười
Đầu tiên hàm tiếu trên môi nở chào.
Trước khi muốn nếm ngọt ngào
Tình thương dâng hiến, gửi trao thật thà.

- Trước khi muốn thoát Ta bà
Phải chân thành niệm Di Đà nhất tâm.

Thích Tánh Tuệ


- RỒI CÓ MỘT CHIỀU




Rồi có một chiều khi nắng phai
Vui, buồn, thương ghét.. chốn bi ai..
Ta cười thả gió nghìn tâm sự 
Luẩn quẩn niềm riêng.. chỉ mệt nhoài!

Rồi bỗng một ngày ta liễu tri
Rằng là Hạnh Phúc biết cho đi.
Ngày mai nhỡ tiếng vô thường gọi
Ta có mang theo được những gì ?

Rồi bỗng một lần ta nhận ra
Trên đời mọi thứ sẽ phôi pha,
Không chi chắc thật và miên viễn
Và dĩ nhiên ta.. cũng đã già!

- Ta trả mây trời bao ước mơ
Của ngày tuổi trẻ đã xa mờ.
Của đêm quen sống trong hoài niệm.
Khiến hiện tại gầy hao, xác xơ..

Ta đã cưu mang một kiếp người
Một đời gom nhặt chẳng hề ngơi
Trót quên, chớp mắt trần gian mộng
Mà sống mê man cuộc khóc, cười. 

Rồi bỗng một ngày ta hiểu ra
Thân này đâu phải của riêng ta
Mảnh Tâm cuồng vọng làm đau khổ
Có nghĩa gì đâu để mặn mà .

.. Rồi buổi sớm nào trên bến sông
Tâm hồn ta chợt thấy mênh mông..
Lặng nghe trong cõi đời sâu thẳm
Chẳng có chi ngoài lẽ Sắc, Không.

Thích Tánh Tuệ 
Pokhana- Nepal đầu Hạ 2014


- KHÓC & CƯỜI


KHÓC & CƯỜI

Có ai đó đã nói rằng Hạnh Phúc
Dấu đằng sau giọt nước mắt không lời
Và định nghĩa hạnh phúc cuộc đời
Sự thay thế chuỗi khóc, cười vô tận...

Ta hãy khóc với niềm vui chiến thắng
Và cười trong giọt nước mắt thiệt thua
Nhưng Từ tâm thì chẳng thể cười đùa
Trên nỗi khổ, niềm đau kẻ khác.

Khóc là khi bước chân ta lầm lạc
Những lần ta vấp ngã giữa đường đời.
Cười là khi đau khổ ngước trông trời
Và đứng dậy hiên ngang cười vượt khó.

Khóc la khi oan ức, buồn... giải tỏa.
Lệ thành mây rồi vỗ cánh bay đi.
Cười là khi biết khóc chẳng ích gì.
Biết sự việc vốn là không thể khác.

Khi chấp nhận, thì đau thương vẫn hát.
Ấy là khi lệ hạt nảy mầm xanh
Nỗi niềm kia cùng năm tháng qua nhanh
Không ai vui và ai buồn mãi mãi..

Khóc là khi thấy đời nhiều khổ ải
Cười là khi nhìn thế thái yên vui
Nên gian nan, chân không bước thụt lùi
Và thành tựu, không mĩm cười ngạo nghễ.

Một chuỗi khóc, cười, đã làm nên cuộc thế
Nên cứ thế cười cho bé lại những niềm đau
Và khóc khi cần thiếc để nguôi sầu
Cười với khóc đúng nơi là hạnh phúc.

Khóc với cười chẳng qua là cảm xúc
Sương tan theo ngày nắng vội vàng lên
Thôi quay về bỏ lại " hai bên "
Bừng mở cửa Uyên nguyên chân Hạnh Phúc.

Hai khuôn mặt chẳng nơi nao là thật!
Một ngày mưa, ngày nắng, khóc, cười, trôi...

Thích Tánh Tuệ

- Về Lại Nguồn Chân



Về Lại Nguồn Chân

Sẽ chẳng bao giờ nguôi khát khao 
Nếu lòng ta mãi cứ lao xao..
Đi tìm nước biển hòng vơi khát
Hạnh phúc đã ngầm ôm đớn đau!

Sẽ chẳng khi nào thỏa ước mong
Bao người đã đến trở về không.
Hoa đời vui ngắm từ nguyên vẹn
Vội ngắt làm tay nhỏ máu hồng.

Ta mãi trông đồi kia cỏ xanh
Ngựa lòng chưa mỏi vó phi nhanh, 
Tà dương vội khuất trên đầu núi
Mộng ước đầy vơi cũng đoạn đành.. 

- Khi dừng chân lại, thôi tìm kiếm
Chợt thấy hoa cười trên lối đi.
Khi nỗi khát khao.. vừa tắt lịm
Cõi lòng tươi nở đóa lưu ly.

Sẽ thật bình yên khi nhận ra
Suối nguồn phúc lạc vốn trong ta. 
Những '' viên ngọc nước '' hoài tan vỡ..
Hạnh phúc trần.. mang mang xót xa.

Như người lưu lạc kiếp tha phương
Diễm phúc một ngày quy cố hương.
Tử sinh trầm thống.. thôi hò hẹn
Đời vui bên khúc nhạc Chân thường..

Thich Tánh Tuệ


- ĐỘT NHIÊN



ĐỘT NHIÊN

Lui hui nơi cõi ta bà 
Giật mình ngó sực đã già không hay!
Nhác trông đã quá một ngày
Năm qua tháng lại hết ngay một đời.
Chỉ toàn lo việc.. trời ơi
Chỉ xây đắp chuyện nước trôi qua cầu.

Thình lình nhận được thơ sầu
Nội ngày mai có lệnh chầu Diêm La.
- Ông ơi, nán lại cho mà!
Con còn vài việc thiết tha chưa làm.
Tử thần lạnh lẽo, hất hàm
- Theo ta, ngươi chớ càm ràm uổng công!
Biết không xong, đứng khóc ròng
Trách mình đã sống lông bông một đời.

Thế là.. nhắm mắt chân xuôi
Rứa là bị Nghiệp dắt lôi 6 đường
Chỉ vì lúc sống xem thường
Thời gian.. lưỡi búa có nhường nhịn ai.
Sống nay rồi lại chết mai
Đời phù du vẫn miệt mài muốn, tham.
Chết rồi thành bụi, thành than
Hồn trầm luẩn quẩn trần gian kiếp, đời..

Ai còn mặc '' chiếc áo người ''
Việc gì quan trọng tức thời ưu tiên.
Diêm Dzương hổng nhận '' đút tiền ''
Muốn tránh mặt ổng hãy liền Tỉnh, Tu .

A Di đà Phật
Th Tánh Tuệ


- GẬP GHỀNH SÔNG MÊ


GẬP GHỀNH SÔNG MÊ 

Thích Tánh Tuệ


Có người đứng giữa đôi bờ
Bao lần tự hỏi.. biết giờ về đâu?
Quay qua ngó lại, bạc đầu..
Ngập ngừng, bịn rịn, chìm sâu giữa đời.

Đôi dòng kẻ ngược, người xuôi
Đôi bờ lận đận, tới lui muộn phiền.
Tay này muốn vịn cửa Thiền
Tay kia dệt mộng.. trần duyên sa đà,
Lên rừng, nhớ tưởng phồn hoa
Ngồi nơi phố mộng trăng ngà đầu non.

Lắm khi gối mỏi chân mòn
Mà hồn chưa mỏi, đời còn mê say
Mắt vừa hướng tới nẻo mây
Vội che khuất bởi bàn tay nhân tình.
Dùng dằng trong chốn tử sinh
Khi ni, lúc nọ... Hỏi mình về mô ?

Dưới lòng nôi một nấm mồ
Biết rồi sao vẫn lửng lơ nẻo về ?
Cây Si với Cội Bồ Đề
Nghiêng đôi bóng đổ nặng nề cõi đêm.

Chợt Vô thường đến gọi tên
Chỉ còn dư lệ trên miền ăn năn.
Xưa kia nếu chẳng dùng dằng
Biết đâu thanh thản nhọc nhằn Tử, sinh!

Trầm luân vì nợ Thế tình
Mong manh hồn nhỏ gập ghềnh sông mê...

- LẶNG VỀ



LẶNG VỀ 

Khi lặng thầm cảm nhận
Những khoảnh khắc yên bình
Giữa dòng đời huyên náo
Giữa mịt mù sắc, thinh..

Là khi lòng chợt hiểu
Giá trị thật kiếp người
Những phù du đeo đuổi..
Giờ mĩm cười, hổ ngươi !

Vài phút giây tĩnh lặng 
Dù nhỏ bé mà thôi
Vẫn rất là quý giá
Trong hư huyễn cuộc đời.

Thích Tánh Tuệ (*__*)


- KHÓ, DỄ TRONG ĐỜI



KHÓ, DỄ TRONG ĐỜI 

Thích Tánh Tuệ

DỄ là nói chẳng nghĩ suy
KHÓ là cẩn trọng những gì nói ra.

DỄ làm đau đớn người ta
KHÓ sao hàn gắn bao là vết thương! 

DỄ là biết được Vô thường
KHÓ, lòng cứ vẫn tơ vương cuộc trần,

DỄ là độ lượng bản thân
KHÓ sao tha thứ tha nhân lỗi lầm! 

DỄ là vong phụ ân thâm
KHÓ, câu tình nghĩa ngàn năm dạ hoài..

DỄ là phạm những điều sai
KHÓ, tâm học hỏi những ai hơn mình, 

DỄ cho kẻ khác niềm tin
KHÓ là luôn giữ chính mình thẳng ngay.

DỄ là nói những điều hay
KHÓ thay Sống tựa trình bày ngữ ngôn.

DỄ là suy tính thiệt, hơn..
KHÓ lùi một bước nhịn nhường lẫn nhau.

DỄ là sống vội, sống mau
KHÓ dừng chân lại thở sâu, biết là..

DỄ là hứa hẹn, ba hoa..
KHÓ lời tín nghĩa thiệt thà một khi.

DỄ là gieo rắc thị phi
KHÓ là nội quán, tự tri lại mình

DỄ là chiến thắng, quang vinh
KHÓ lòng khiêm hạ, thấy mình nhỏ nhoi.

DỄ xin địa chỉ mọi người
KHÓ mà tìm được chỗ ngồi trong tim.

DỂ biết nói, khó biết im
KHÓ cùng ánh sáng, dễ tìm bóng đêm.

DỄ vụng chân ngã xuống thềm
KHÓ vùng đứng dậy vượt lên chính mình

DỄ biết trời đất rộng thênh
KHÓ là biết được '' ngôi đền tự tâm ''

DỄ vui sáu nẻo thăng, trầm
KHÓ lần ngán ngẩm âm thầm hồi hương.

DỂ khi mất cảm thấy buồn
KHÓ, trong hữu Phúc biết thương, giữ gìn.

DỄ là vun quén quanh mình
KHÓ, tình trải rộng ánh nhìn vị tha.

DỄ cho ngày tháng đi qua 
KHÓ là tỉnh thức trong ta vài giờ..

DỄ Sinh, dễ Tử mơ hồ..
KHÓ khi đối diện nấm mồ Tuệ tri!..

DỄ là viết những lời thi
KHÓ rằng mơ ước đời ni vẹn toàn.

Thôi, chừ tìm cái bồ đoàn
Dễ là ngồi xuống, Khó hàng phục tâm.
Dầu sao cũng quyết một lần
Bằng không khó, dễ.. lần khân nối dài.. (*__*) 

Thương tặng cả nhà iu vấu trong Chùa thầy Cà ri.

Kỉ niệm ngày Phật Đại Niết Bàn.

Bodhgaya- 3-2014


- NẾU CÓ LÚC


NẾU CÓ LÚC

Nếu có lúc bạn thấy lòng trống trải
Nên hiểu rằng đó là lẽ tự nhiên!
Tay chân còn có khi sao thừa thải
Vũ trụ còn.. bao khoảng trống vô biên.

Nếu có khi thấy lòng buồn xa vắng
Lệ u hoài sau một cuộc chia phôi.
Hãy vui lên vì sau đó cuộc đời
Sẽ lật sách sang trang.. hồn giấy mới.

Nếu bạn cứ quay cuồng, quen sống vội
Theo dòng đời hối hả bước chông chênh.
Sẽ yêu sao sáng Chủ Nhật yên lành
Mở khung cửa .. ngắm bình mình tỏa nắng.

Khi bản chất dòng đời không phẳng lặng
Thì bao điều cay đắng hãy cho qua.
Và nhận ra hiện tại (present) chính là quà
Ngồi thanh thản hiên nhà nghe chim hót. (*__*)

Thích Tánh Tuệ

- RÓT CHO NHAU .


RÓT CHO NHAU .

Rót tặng đêm dài một ánh trăng
Cho người lạc lối hết băn khoăn.
Tay sen xin chắp dâng lời nguyện
Hạnh phúc, an bình cho thế nhân.

Rót xuống bờ môi những nụ cười
Cho hồn sa mạc chợt xanh tươi.
- Em cười, thế giới cười trao lại
Nhưng khóc, một mình em khóc thôi!

Xin rót cho Lời tiếng dễ thương
Vỗ về, xoa dịu những đau buồn..
Một câu, xa lạ thành tri kỷ
Một lời, vực thắm cách hai phương.

Rót tặng trong chiều những tiếng Kinh
Để dừng chân bước giữa phiêu linh,
Để bừng mắt thấy trần gian mộng
Mà khổ vì đâu ? mấy chữ Tình...

Xin rót vào tai những tiếng chuông
Vườn tâm hoa nở Hiểu và Thương.
Nghe chuông.. thông thấu nguồn chân thật
Thôi kiếp đi hoang, kiếp đoạn trường.

- Tà dương, lại nối tà dương mộng
Về vén sương mù, tỉnh giấc say.
Rót tách trà sen mời bạn lữ
Ngồi trong thực tại ngắm mây bay..

Thích Tánh Tuệ

Wednesday 11 January 2012

- Người về, khép lại biển dâu...


Người về, khép lại biển dâu
Quẳng manh áo đã bạt màu phong sương,
Tình tan dưới cội vô thường
Soi gương.. bỗng hiện một vầng trăng xưa. (*__*)

T T Tuệ
 

- Sống An Vui.


Sống An Vui.

Ai càng hướng đến vị tha
Càng nghe An lạc nở hoa nơi lòng, 
Ai càng vị kỷ, đèo bồng
Bất an, phiền não, lòng vòng khổ đau.
- Lắng lòng mà nhận thức sâu
Chính Ta không có, lấy đâu.. '' của mình '' !

Ngó quanh khắp chốn hữu tình
Hiểu rồi Thương gửi ánh nhìn cảm thông.
Bốn bề Nam, Bắc, Tây, Đông
Là bà con cả, đời không kẻ thù .

Thích Tánh Tuệ

Bodhgaya Rằm Thượng Nguyên GN.

GOOD NITE CẢ NHÀ (*__*)

- Xuân nguyện cầu


Nam Mô Di Lặc Tôn Phật

.. Xuân đã đến nguyện cầu cho thế giới
Một mùa xuân an lạc với thanh bình,
Niềm hạnh phúc theo nhau về trên lối
Người thương người, tươi đẹp kiếp nhân sinh.

Thích Tánh Tuệ

___((()))___


- KHOẢNG CÁCH


KHOẢNG CÁCH

Mình giống nhau đôi mắt
Mà khác nhau cách nhìn
Bức tranh đời thơ mộng
Anh thích, em phê bình.

Mình giống nhau đôi tai
Cách nghe không đồng điệu
Em thích nhạc u hoài
Anh chê buồn, không chịu.

Mình giống nhau đôi môi
Mà không cùng cách nói
Em chân thật từng lời
Sao anh thường gian dối !

Mình giống nhau trái tim
Nhưng không cùng nhịp đập.
Em tìm kẻ chung tình
Anh ưa nhìn dáng dấp .

Mình giống nhau khối óc
Suy nghĩ hoài khác xa
Những điều làm em khóc
Anh lại cười ha ha..

Phải chăng vì như vậy
Vui, buồn riêng biết thôi
Vẫn chưa lần Hiểu lấy
Vẫn gần mà xa xôi..

- Chủ Nhật em đi lễ
Anh đến quán cà phê
Cùng đi trên lối nhỏ
Cuối con đường rẻ chia .

(*__*)

T Tánh Tuệ


Tuesday 10 January 2012

- Tâm Xuân


Người qua một giấc Đông miên
Trở mình tỉnh thức.. ngoài hiên Xuân về
Gió xuân lay nhánh Bồ đề
Chắp tay Sen, chợt bốn bề ngát hương !

Xuân về xin gửi tình thương
Chan hòa tựa ánh triêu dương rạng ngời
Xuân thiêng liêng giữa đất trời
Ước nguyền đây đó, muôn người lạc an.

Chuông chùa huyền diệu ngân vang
Lay cành Mai dậy nở vàng trước hiên.
Chúa Xuân trong cõi Trạm Nhiên
Khoan thai nhẹ bước.. bình yên vào đời,
Thắp mùa xuân giữa môi cười
Thắp Tâm xuân để lòng người mãi xuân. (*__*)

Thích Tánh Tuệ


- Nếu Không Còn Ngày Mai .


Thích Tánh Tuệ

Giả dụ ngày mai.. tôi bỏ tôi
Dù bao mộng ước vẫn đầy vơi..
Tôi sẽ đi trong niềm thanh thản
Hay ngoảnh nhìn sau.. lệ tiếc đời ?

Giả dụ ngày mai phải tạ từ
Một đời gom góp những riêng tư..
Tôi mang theo tất, hay nhường lại
Dẫu tận đáy lòng vẫn luyến lưu!

Giả dụ ngày mai.. tôi bỏ mình
Yên bình, phúc lạc với lời kinh.
Hay ra đi giữa nghìn thương, hận.
Giữa những dằng co mé tử, sinh ?

Tôi biết ngày mai nếu vắng tôi
Vầng hồng vẫn mọc, vẫn mây trôi.
Vẫn tiếng trẻ thơ cười trong trẻo..
Tôi, nghĩa gì đâu giữa cuộc đời!

Nếu thật ngày mai sẽ.. ngủ say
Thì nay tôi sống thế nào đây ?
Lời thương xin nói thay thù hận
Hay mãi ngập lòng chuyện đắng cay ?

Tôi biết trần gian một giấc mơ
Mà vẫn tranh giành đến xác xơ.
Cố vớt trăng vàng trên bến mộng
Mấy độ trầm luân.. tiếp dại khờ.

Ví dụ ngày mai tôi bước xa
Bàn tay quen nắm có buông ra?
- Còn hơn thiên hạ từng câu nói.
Bao nỗi căm hờn quên , thứ tha ?

- Nếu thật ngày mai tôi bỏ đời
Chiều nay ngồi nhẹ ngắm mây trôi,
Niềm thương xin gửi cùng đây đó..
Nguyện chỉ mang theo những nụ cười.

Tôi như đã đến, chưa từng đến
Thì đời đâu rớt lệ chia phôi ?
Hôm nao gặp gỡ .. chưa từng hẹn
Đi, chẳng ai chờ , có thế thôi ! 

Namo Buddhaya

Bồ Đề Đạo Tràng INDIA mùa lạnh 2014


- Vọng bình yên


Ta chờ ròng rã một ngày
Đợi đêm yên bình ngơi nghỉ
Xác thân dường đã hao gầy
Nỗi chờ dài như vạn kỷ.

Ta chờ mòn mỏi cả tuần
Mong sao tới ngày Chủ Nhật
Cuối tuần đã đến bao lần
Đời ta vẫn hoài tất bật.

Thôi thì chờ đến.. cuối năm
Xa xăm.. nhưng lòng cố đợi.
Tết đến, xuân qua âm thầm
Bình yên còn xa vời vợi .

Đành hẹn lòng sang năm mới
Mọi điều chắc sẽ tốt hơn!.
Hạnh phúc trốn xa tầm với
Ta chờ, chờ đến héo mòn.

Mắt sâu thẩn thờ, ngơ ngác
Bao giờ mới gặp bình yên,
Ơ hay, chiều nay tóc bạc!
Một đời.. chờ trong ưu phiền.

Thôi thế kiếp này đã lỡ
Bình yên, Hạnh phúc đời sau!
Rồi hẹn cùng nghìn sau nữa .
Ta hóa đá chờ.. thiên thâu..

Thích Tánh Tuệ


- NHIỀU TRONG MỘT


Đôi khi tui... rất dễ thương
Đôi khi dở dở, ương ương, khùng khùng..
Có khi tui sống bao dung
Đôi khi xét nét không ưng mọi người.

Đôi khi tui cũng hay cười
Có khi vẻ mặt như trời mùa đông.
Nhiều khi tui cũng có lòng
Mà nhiều khi tiếc.. một đồng chẳng chi,
Lắm khi tui rất sân si
Song cũng lắm lúc.. '' Từ bi bất ngờ ''!

Đôi khi tui rất dại khờ
Bất chợt, có bửa cao cơ hơn người,
Nhiều lần tui rất dở hơi
Lắm khi tui cũng một trời nết na,

Đôi lúc tui mặc Cà sa
Không lâu tui ở với ma một phòng
Nhiều khi tui lắm đèo bồng
Đôi lúc chỉ muốn lông bông một mình,

Sớm nào thi thoảng kệ kinh
Chiều nào.. la hét thất kinh, động trời!
Hôm qua chẳng nói một lời
Bửa nay thì suốt cả thời huyên thuyên.

Ít khi tui được bình yên
Nhiều khi tui cả trăm niềm âu lo.
Có đêm nằm ngáy pho pho
Có khuya trằn trọc, tính so mọi điều..

Tui như con nước thủy triều
Vô thường sóng vỗ trăm chiều lênh đênh
Tui là hạt bụi không tên
Mà hồn chứa đủ tâm tình thế gian.. (*__*)

Thích Tánh Tuệ


- NHỮNG CÕI MÙ TRONG TA.


Khi cưu mang lòng ích kỷ
Là lúc mắt ta mù lòa
Không thấy nhu cầu, quyền lợi
Bao người.. trên dưới, gần xa..

Khi mang một hồn vô cảm
Ta mù giữa lúc bình minh,
Làm tổn thương người và vật
Thờ ơ, chắng chút giật mình.

Lúc ta ôm niềm tự phụ
Mù trước đức độ, tài ba
Ảo tưởng.. '' ta là vũ trụ ''
Người trí trông mà xót xa.

Bẩm sinh mắt lòng ta sáng
Hôm nao kiêu mạn hóa mù .
Khuyết điểm đời mình đâu thấy
Chuyện người rõ suốt thiên thu..

Ta lạc giữa rừng thành kiến
Chẳng biết đâu là lối ra
Vì con mắt mù, phiến diện
Trước Sự Thật vẫn đang là.

Đôi khi chỉ vì nông cạn
Ta hay lên án mọi người.
Từ đó không ai bầu bạn
Ta quờ quạng.. giữa đơn côi.

- Lắm khi nhịp đời hối hả
Ta mù vẻ đẹp chung quanh.
Kiếp đời xoay xoay con vụ
Cô phụ nắng vàng, biển xanh..

Xuôi dòng văn minh, vật chất
Trôi theo nhịp sống mịt mờ
Tâm linh, điều thiêng liêng thế
Ta đành bỏ trống hoang sơ.

Lũy kiếp tù trong Ngũ Ấm
Chứng mù ta đã trầm kha.
Nhờ Phật soi đèn Chánh Kiến
Họa chăng biết ngõ về nhà.

Thích Tánh Tuệ


Monday 9 January 2012

- BẢN LAI VẸN TUYỀN



BẢN LAI VẸN TUYỀN

Phật là tim, Phật là tay
Nên tình thương ấy tràn đầy, mênh mông..

Phật là Bát Nhã trí thông
Chiếc ngai Phật ngự cõi lòng chúng ta

Quên thì ta, Phật cách xa
Nhớ, tâm tỉnh thức, một nhà Như Lai

Ta- Người tuy một mà hai
Tuy hai mà một, bản lai vẹn tuyền .

Ai ơi.. đừng lỡ nhân duyên!

Thích Tánh Tuệ

- ĐÔI BỜ TỬ SINH.



ĐÔI BỜ TỬ SINH.

Tử sinh, sinh tử đôi bờ
Vì chưng sợi tóc hững hờ.. gió đưa!
Ngàn sau cho tới ngàn xưa
Khi con mắt đói, dây dưa cảnh trần
Để lòng lạc lối phong vân
Tàn tro, ngỡ kiếp giai nhân mặn mà!

Tử sinh sóng vỗ ta bà
Hồn giăng kín những âm ba bổng trầm
Đường về mỗi lúc xa xăm
Cõi uyên thuở nọ biệt tăm dấu hài.

Tử sinh, sinh tử miệt mài
Lao xao mưa nắng bên ngoài.., bỏ quên..
Thăng trầm mấy độ xuống lên
Hồn phong sương đợi bình yên một ngày ?

Tử sinh, sinh tử vần xoay
Đời chưa mỏi gối còn xây mộng bền,
Sắc thinh.. cuồn cuộn thác ghềnh
Nào ai nhớ cõi không tên trở về.

Bên ni hạnh ngộ bên tê
Ngờ đâu, một niệm Giác, mê chuyển dời
Tử sinh, sinh tử mù khơi.
Trần tâm khép cửa, một trời Như Lai.

Thích Tánh Tuệ

- CŨNG CHỈ VÌ THƯƠNG.


CŨNG CHỈ VÌ THƯƠNG.

Khước từ mà vẫn yêu thương
Yêu thương mà dặn lòng luôn khước từ ..
Khước từ, vẫn cứ tâm Từ 
Yêu thương đời, vẫn vô tư với đời.

Khước từ cám dỗ, gọi mời..
Để hồn lân mẫn nghe lời thở than .
Dang tay ôm cả trần gian
Mà lòng gió thoảng thênh thang mây trời.

Xa mà gần, tựa mắt môi
Gần mà xa, thể chung đôi lạ lòng,
- Thế gian đẹp những đóa Hồng
Vì gai sinh tử, ngại dòng máu tuôn.

Khước từ, lòng vẫn trùng dương
Bởi thương, mà dặn lòng luôn khước từ.

Nguyện về trong cõi Chân Như
Mây lành kết đóa Vô ưu tặng Người
Bốn mùa tâm lượng đất trời
Mãi mong đời đẹp nụ cười an nhiên.

Thích Tánh Tuệ


- AI HAY !


AI HAY !

Ai hay trong một tách trà
Có hồ sen ngát mượt mà dâng hương,
Ai hay trong gió ngàn phương
Đã mang hơi thở trùng dương xanh ngời .
Tay em cầm mảnh giấy rời
Nhìn sâu... chiếc lá trên đồi nằm im.

Ai hay trong một cánh chim
Chở theo nỗi nhớ trái tim xa nhà.
Hữu thân giữa chốn Ta Bà
Là vương bóng dáng hằng sa luân hồi
Ngửa bàn tay dưới mặt trời
Lặng nhìn, hội ngộ bao đời xa xôi...

Nên người nào có xa tôi!
Tôi và thế giới chẳng rời xa nhau .

Khi người mang vết thương sâu
Hồn tôi lân mẫn nguyện đau vì người
Khi người nở một nụ cười
Bàn chân tôi bước thảnh thơi nhịp cùng .

Ai hay một trái tim nồng
Mở ra ôm được muôn lòng thế gian!

Thích Tánh Tuệ

__(())__


- TỰ NGUYỆN




TỰ NGUYỆN

Xin nguyện sống thênh thang đời của gió
Cuộn xa vời.. không giữ một làn hương.
- Không trói được, ai làm mình đau khổ
Chẳng tơ vương, thì cách trở ai buồn?

Xin nguyện sống như con đường lặng lẽ
Khi chân đời dẫm nát cõi lòng ta.
Vẫn độ lượng, bao dung như Tình mẹ
Trong âm thầm hy hiến, chẳng kiêu sa.

Xin nguyện sống như dòng sông trôi chảy
Nỗi niềm riêng khôn nói được ai cùng
Bao phiền muộn, lo âu và sợ hãi
Thả theo dòng.. trôi cuốn hết lao lung..

- Đêm trầm mặc soi bóng mình trên vách
Nghe thị phi gõ cửa.. chớ cho vào.
Lòng tự nhủ chẳng quên mình theo khách
Chỗ nào vui, nơi đó có niềm đau.

Xin nguyện sống một cuộc đời an tịnh
Giữa muôn ngàn mời gọi của trần gian.
Xin làm bạn với khiêm hòa, nhẫn nhịn
Biết thở cười.. dù có lúc xốn xang...

Xin làm ngọn lửa ngời đêm tăm tối
Mời Tình thương, Trí tuệ ngự lòng ta
Đường Bát Chánh Bụt ngàn xưa mở lối
Nguyện bước theo một quyết trở về nhà.

Thích Tánh Tuệ


- NGÓN ÚT



NGÓN ÚT

Những ngón tay lao xao
Tranh giành từng cấp bậc.
Ngón tay Giữa cao đầu
Bảo rằng: "Tôi lớn nhất!"

" Thôi đi anh, trật lất! "
Ngón tay Trỏ cất lời
- Tôi mới là quan trọng
Sai xử mọi việc đời.

- Chẳng phải đâu ông ơi!
Tôi mới là chủ yếu
Ngón đeo Nhẫn đời người
Thiếu tôi, ai lo liệu?

Ngón tay Cái không chịu :
"Tất cả nói sai rồi"
Tôi mới là số một
Sức mạnh về tôi thôi!...

Từng ngón tay cứ thế
Chẳng ai chịu nhường ai
Chỉ ngón Út lặng lẽ
Nhìn các anh thở dài…

Khi bàn tay chắp lại
Trang nghiêm trước Phật Đài.
Ngón Út đứng trước cả
Đối diện cùng Như Lai.

Thích Tánh Tuệ

Sunday 8 January 2012

- QUA NGÕ PHÙ VÂN



QUA NGÕ PHÙ VÂN

Người về qua ngõ tàn phai
Mang hồn du tử trần ai chập chùng..
Đất trời sương phủ mông lung
Nghiêng vai trút sạch tận cùng đảo điên .


Một đời qua, ngập ưu phiền
Tháng năm đầu đội bao miền âu lo..
Từ đâu, ai đã buộc cho
Khư khư rồi lại .. bo bo nghiệp trần ?

Người về qua ngõ phù vân
Cõi tình phai dấu nhịp chân vô thường.
Không ưng vui, có đâu buồn
Phong trần bỏ dưới cội nguồn Chân Như .

Ngày về mặc áo Không hư
Gọi người trong mộng giả từ kiếp mơ.
Và từ đó hết làm thơ
Mây trong cõi ý mịt mờ, loãng tan..

Thích Tánh Tuệ

- CÙNG MỘT KIẾP MÂY



CÙNG MỘT KIẾP MÂY

Thích Tánh Tuệ

Sư ơi, xin Sư dừng lại
Cho.. em bộc bạch đôi điều
Từ lâu.. em đà trót dại
Yêu Người, kẻ chẳng nên yêu..

Sư nhoẻn miệng cười trở gót
Yêu gì ? tui chỉ là Mây
Đậu bên hiên đời một lát
Sao cô dệt mộng sum vầy ?

- Nếu ai kia là mây trắng
Thì em vẫn cứ là.. thương.
Từ nay nguyện làm cơn gió
Theo mây.. cho hết cơn buồn.

Nhà Sư lắc đầu, cười khẻ
Đưa tay về phía chân trời
Này, cô hãy nhìn kỹ nhé
Mây kia thoáng thấy, tan rồi.

Cô gái cúi đầu trầm mặc
Về nhà sư và áng mây..
Bỗng dưng mắt ngời tia sáng
'' Mình cũng chỉ là.. mây bay !''

Nhà Sư xá chào nhẹ bước
Nhòa thân trong ánh nắng chiều
Cô gái vào chùa lễ Phật
Tình trần nhẹ nhõm, phiêu diêu...

(*__*)
 

- BÂY GIỜ HOẶC KHÔNG BAO GIỜ


BÂY GIỜ HOẶC KHÔNG BAO GIỜ
( Now or Never )

..Những lúc sống xa gia đình
Chợt thấy lòng nghìn nỗi nhớ
Mà không hiểu sao duyên cớ
Khi gần chẳng muốn chào nhau.

Hôm nao nhuốm bịnh nằm đau
Mới biết một điều giá trị,
Vậy mà trước đây nào nghĩ
Bình an, thật quí hơn vàng!

- Hạ về nắng lửa chói chan
Thương tưởng ngày Xuân ấm áp
Bao đêm Đông dài bão táp
Tiếc trời mấy độ vào Thu.

- Lỡ sa chân chốn ngục tù
Nhìn mảnh tường rêu xám ngắt
Ngó xuyên qua từng song sắt
Quay quắt nhớ thời tự do.

Những ngày đói khổ nằm co
Thấm thía tình đời ấm lạnh.
Xưa, vinh hiển chẳng hề cho
Chừ, ai thương mình cô quạnh ?

Cuộc sống lâm vào bất hạnh
Chạnh thương cảnh ngộ như mình,
Nhận chân, thầm niệm cái Tình
Biết ơn.. ánh nhìn thông cảm.

Hạnh phúc vốn là đơn giản
Nho nhỏ những điều quanh ta
Hạnh phúc hiện hữu đang là
Tỉnh thức sâu xa.. cảm nhận.

Biết Sống thì nào ân hận
Khi mọi thứ.. rời sân ga.
Lặng nghe hơi thở vào, ra
Để thấy chan hòa tỉnh thức.

Ngày mai vốn là không thực
'' Bây giờ hoặc.. chẳng bao giờ.''
Bên kia đồi cỏ, viễn mơ!
Dưới chân bến bờ hạnh phúc.

Thích Tánh Tuệ

- Tâm tình FB



Tâm tình FB 

Không cầu bè bạn cho đông
Ít mà cư xử thật lòng, vẫn hơn..
Nhiều '' Like '' hay ít không buồn
Chỉ mong gửi được niềm thương khắp cùng.

Đừng '' Like '' túi bụi, mịt mùng
Mà không cần biết nội dung thế nào,
Đừng '' Like '' theo kiểu phong trào
Cốt là chữ nghĩa đằng sau tấm hình.

Facebook chia sẻ, tâm tình..
Cũng là nơi chốn để mình học nhau.
Điều Chân, Thiện, Mỹ dồi trau
Cùng dìu nhau bước qua cầu, thăng hoa.

Không gian dù có cách xa
Cùng chung lí tưởng ấy là gần bên
Dầu ai ngồi sát cạnh mình
Tâm hồn hai hướng.. vẫn nghìn trùng thôi.

Biết dùng Facebook tuyệt vời
Nếu không, vô ích, uổng thời gian ta.
Vài lời chia sẻ cả nhà
Chắp tay sen búp làm quà hôm nay.
FB có điều dở, hay
Điều hay ta nhớ bắt tay thực hành.
Chúc cho tất cả bạn lành
Từ '' thế giới ảo '' viên thành Thiện tâm. (*__*)

Bồ Đề Đạo Tràng ngày chớm Đông

Thích Tánh Tuệ

- VÔ LƯỢNG ÂN TÌNH



VÔ LƯỢNG ÂN TÌNH

Thích Tánh Tuệ

Tạ ơn Mẹ cho còn dòng sữa ngọt
Tình bao la như lượng của đất trời..
Dạy con sống Cho đi hơn là Nhận
Biết thương người còn bất hạnh, đơn côi.

Tạ ơn Cha đã cho con cuộc sống
Lúc vỗ về, khi giáo huấn nghiêm minh
Tình Cha đó, tựa sơn hà cao rộng
Con trưởng thành trong đức độ, hy sinh.

Tạ ơn Anh,'' đời trai vì sông núi ''
Quên gian lao cho đất Mẹ thanh bình
Quê hương vẫn lúa hai mùa phơi phới
Và làng thôn yên giấc, sống an ninh.

Tạ ơn Em đã sớm chiều bên Mẹ
Lo cho Cha chân yếu buổi hao gầy
Vừa may vá, chăm một bầy thơ trẻ
Chuyện trong ngoài quán xuyến một bàn tay.

Tạ ơn Trời đã cho bầu dưỡng khí
Cho muôn sinh hơi thở sống trong lành.
Cho mưa nắng mùa màng thêm đẹp ý,
Bừng trăng sao đêm vũ trụ long lanh.

Tạ ơn Đất cho muôn loài cư ngụ
Cho rừng xanh, sông suối, lá hoa ngàn..
Như Tình Mẹ ấp ôm từng trái, nụ
Có bao giờ mong đáp trả, hỏi han.

Tạ ơn Nước cho làn da sán lạn
Giọt Cam lồ mầu nhiệm đức Quan Âm
Giả dụ nước bỗng một ngày khô cạn
Sự sống này ai tính chuyện trăm năm?

Tạ ơn Hoa đã vì đời tươi nở,
Ơn con đường rạng rỡ ánh dương soi,
Tạ ơn chim hót bên hè phố chợ
Giữa bôn ba cơm áo.. chợt môi cười.

Ôi vô lượng, ơn đời ôi vô lượng!
Mà một lần sao nói hết '' Tạ ơn !''
Bao hạnh phúc.. chỉ cần ta nhận diện
Hạt bụi này ơn vũ trụ, giang sơn..

Xin lặng lẽ dập đầu chân đức Phật
Nén nghẹn ngào dâng một chút tâm hương
Tạ ơn Phật đã mang về Chân lý
Đưa nhân sinh qua bóng tối đêm trường.

Tạ ơn Đạo, Tạ ơn Đời, tất cả..
Ơn vạn loài chan chứa một Tình thương.

Mùa Tạ Ơn - Thanks Giving 2013

HAPPY THANKS-GIVING TO ĐẠI GIA ĐÌNH FB (*__*)

- GIẤC THU



GIẤC THU

Mùa thu rong bước trên ngàn
Đừng theo chân nhé, trần gian muộn phiền!

Võng đong đưa một giấc thiền
Xua mây xuống đậu ngoài hiên ta bà.
Bóng tùng thấp thoáng xa xa
Nghe trong thinh lặng ngân nga chuông chùa,
Vàng thu chiếc lá sang mùa
Theo sầu vạn cổ cũng vừa rụng rơi.

Nghiêng nghiêng nắng lụa trên đồi
Chiều qua chầm chậm bóng thời gian phai..
À ơi, cát bụi miệt mài
Ngủ đi, tâm niệm trần ai phiêu bồng !..
Như ngày thơ dại giấc nồng
Bên đời có ngọn từ phong vỗ về.

Nhân gian nay khép hẹn thề
Sớm mai thức giấc Bồ đề nở hoa,
Trần tâm sương khói nhạt nhòa
Vén màn sinh tử, bước qua ngậm ngùi.

Mùa thu dỗ giấc trên đồi
Lay ta tỉnh mộng, một lời Tâm kinh
Thiên thu trôi xuống phận mình
Ơ hay.. muôn kiếp gập ghềnh, là mơ!

Trái si mê rụng ơ hờ
Nụ cười lan tận bến bờ.. hạo nhiên!

Thích Tánh Tuệ

(*__*)

- TRẢ NỢ QUÊN VỀ



TRẢ NỢ QUÊN VỀ

Trời còn nợ đất cơn mưa
Mưa như trút nước.. đất chưa thỏa lòng.
Vợ còn nặng nợ với chồng
Bữa cơm, trà rượu, bạc lòng chờ khuya.
Chồng còn vướng nợ hiền thê
Nhọc thân đá cuội mân mê gót hài.
Đời người nợ những bi ai
Trở mình đêm vắng thở dài nỗi riêng..

Nợ nhau vì một câu nguyền
Bạc đầu mưa nắng đôi miền đợi trông,
Vầng trăng kia nợ dòng sông
Nghìn năm soi bóng giữa dòng nước xuôi.

Môi còn mắc nợ tiếng cười
Cười khôn khuây nỗi đơn côi, lại buồn.
Chân còn nợ vạn nẻo đường
Trầm luân chưa mỏi vẫn thường ngao du.
Mùa xuân nợ lá mùa thu
Mẹ còn nợ mãi lời ru suối ngàn.

Nợ nần trong cõi nhân gian
Trả vay hoài, chốn địa đàng lãng quên.
Nghìn thu trả nợ, ưu phiền..
Dã Tràng... quên nỗi bình yên thuở nào.

Thích Tánh Tuệ

India- May 2012

- Ta Về



Ta Về

Ta về bỏ lại đằng sau
Chữ danh, chữ lợi biển dâu chữ tình
Ta về sống với chính mình
Trút đi cái vỏ hư vinh một thời.

Ta về vui với đất trời
Gom mây làm áo rong chơi cõi hồng.
Ta về lắng đục khơi trong
Bon chen chi cũng lòng vòng được, thua.

Ta về vui với bốn mùa
Trăng sao làm bạn, chuông chùa kết thân.
Ta về quên chuyện ngã nhân
Hư tình giả ý cõi trần đãi bôi.

Ta về tìm một chỗ ngồi
Mặc đời xuôi ngược miếng mồi đỉnh chung..
Đời kia có nói không cùng
Tới lui vui khổ.. lạ lùng chẳng qua!

Ta về rũ bỏ kiêu xa
Quên nhà máy lạnh, hoan ca, tiệc tùng..
Nhân gian cười, bảo ta khùng
Làm duyên một nụ, '' thôi đừng phân bua! ''

Sáng nay nhẹ bước vào chùa
Ơ, cành Sen trắng cũng vừa mãn khai!
Chợt ta bắt gặp hình hài
Ngày chưa rời bỏ Liên đài mộng du...

Thích Tánh Tuệ

- Ngày về, khép lại trần gian



Ngày về, khép lại trần gian
Chỉ còn Phước, Nghiệp cưu mang bên mình
Này danh, này lợi, này tình
Chợt thành bọt nước bồng bềnh trôi xa.
Một khi hơi thở nhạt nhòa
Còn chăng để lại ấy là Tình thương.

Th Tánh Tuệ

Mến chúc cả nhà FB sức khỏe & luôn tinh tấn, an lành trong Hồng Ân Tam Bảo. (*__*)

- NHỮNG MẢNH GIẤY CUỘC ĐỜI


NHỮNG MẢNH GIẤY CUỘC ĐỜI

Thích Tánh Tuệ

Một tờ Giấy khai sinh 
Đời bắt đầu từ đó
Khổ, vui.. rình lấp ló
Theo gót ta vào đời.

Rồi suốt bao năm trời
Miệt mài cùng sách vở
Phấn đấu cả một thời
Được mảnh Bằng, ná thở!

Kế, nên chồng, nên vợ
Một Giấy,tờ Kết Hôn
Từ đó xác lẫn hồn
Trói trăn vào ngục thất.

Xuôi dòng đời tất bật
Tranh đấu cùng bon chen,
Nhọc nhằn biết bao phen
Một tờ Tiền ''xỏ mũi''

Phải ra lòn, vào cúi
Mới được Tờ ''thăng quan''.
Muốn ngó dọc, nhìn ngang
Phải bao lần khúm núm.

Bằng Khen, ôi hí hửng
Danh dự được là bao!
Chút hư vinh sóng trào
Ai vỗ tay hoài mãi.

Tuổi chiều đời bải hoải
Đến phòng mạch mới hay.
Cầm Giấy bịnh trên tay
Thở dài, từ nay khổ..

Một ngày buồn, nghỉ thở
Xuất hiện Tờ điếu văn
Mấy mươi năm cõi trần
Giấy vàng.. bay đầy phố.

- Mấy ai bừng tỉnh ngộ
Buông những tờ giấy trên
Giá trị đời đặt lên
Khiến ta thành nô lệ.

Mắc gì mà phải thế!
Gót chân mòn ngược xuôi.
Thôi đuổi bóng tìm mồi
Liền thảnh thơi cười nụ.

Hãy sống đời lạc trú
Với hiện tại đang là.
Từng ngày từng ngày qua
Hồn thăng hoa, tỉnh thức.

Mảnh giấy nào là thực
Khi hơi thở.. chê rồi?
Tất cả là trò chơi
Bởi loài người sáng tạo

Tương đối và hư ảo
Trên kiếp đời mong manh.
Ai buông giấy không đành
Còn chạy quanh mù mịt...

(*__*)


- TUY GẦN MÀ XA..



TUY GẦN MÀ XA..

Có khi người ta xa nhau
Đâu vì không gian cách trở
Vẫn sống gần trong hơi thở
Mỗi người, một cõi đời riêng.

Có khi vì một chữ duyên
Khiến con người quây quần lại
Những tưởng duyên kia còn mãi
Lạnh lùng.. sỏi đá kề nhau.

Một ngày đời đổi thay mau
Lời thương chưa lần đã nói,
Chia xa chợt lòng đau nhói
Đành ôm hối tiếc muộn màng!

Khi còn cách trở quan san
Ta mơ giấc mơ đoàn tụ,
Mà sao lắm lần cô phụ
Tình nhau lúc cận kề bên nhau...

Hỏi xa nhau bởi vì đâu..?

Th Tánh Tuệ